Chị Hạnh (phải) và chị Thúy nghẹn ngào trong lần gặp mặt đầu tiên - Ảnh: BTC
Có những bối rối thoáng qua, những câu nói ngập ngừng, những giọt nước mắt kìm nén… nhưng sau tất cả, tình yêu thương được nhen nhóm.
Khán giả xem chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly như cùng khóc chung với họ, cùng thương cảm với những phận người vì hoàn cảnh mà 45 năm họ mới gặp nhau lần đầu.
Tìm anh chị sau giấc mơ
Hai chị em Hạnh và Thúy ở thôn Krông Ana, Đắk Lắk là người gửi thư đến Như chưa hề có cuộc chia ly nhờ tìm anh chị em cùng cha khác mẹ của mình.
Họ chẳng hề biết anh chị của mình là ai bởi ngày anh chị rời khỏi nhà, họ còn chưa sinh ra đời. Lá thư chỉ đơn giản thông tin: mẹ Cúc quê ở Củ Chi, bên ngoại từng sống ở Buôn Ma Thuột.
Trailer Như chưa hề có cuộc chia ly tập 183: Nặng trĩu yêu thương
Trong clip chị Hạnh kể về ba tên Nguyễn Hữu Giả, mẹ Mai Thị Thiệu, Ba mẹ lấy nhau, sinh hai chị em. Trước đó, ba có vợ, có bốn người con đời trước.
Ông Giả mất năm 2011 sau nhiều năm liệt giường được bà Thiệu và hai con gái chăm sóc. Sau khi cha mất, chị Hạnh có giấc mơ.
Chị thấy hình như ở đâu đó, có ai đó đang hành hạ anh Hùng hay anh Tùng. Chị không tin vào mơ, nhưng nó đã khiến chị thêm canh cánh, muốn đi ra khỏi Krông Ana để đi tìm các anh chị mà mình chưa bao giờ gặp mặt.
Hai chị em Hạnh và Thủy tìm các anh chị cùng cha khác mẹ trong Như chưa hề có cuộc chia ly - Ảnh: BTC
Ngồi trên sân khấu, hai anh em Nguyễn Thanh Tùng, chị Nguyễn Thị Thanh Thúy là 2 trong 5 người con của ông Nguyễn Hữu Giả và bà Phan Thị Cúc được Như chưa hề có cuộc chia ly tìm ra. Dõi theo câu chuyện, hẳn họ cũng bất ngờ vì bỗng dưng trên trời rơi xuống có người tự xưng là em gái đi tìm mình.
Anh Nguyễn Thanh Tùng kể, giọng chậm rãi, đượm buồn: "Gia đình chúng tôi gồm cha mẹ và 5 anh chị em. Lúc đó ở Buôn Trấp trên cao nguyên Đắk Lắk. Tới năm 1978 thì em Tâm mất lúc mới chập chững biết đi. Không lâu sau mẹ trượt chân ngã ở sông khi vội về cho em út là Thanh Tuấn bú".
Các chị em gặp gỡ trong Như chưa hề có cuộc chia ly
Mẹ mất rồi, còn 5 cha con, được một tháng thì bên ngoại đến. Đây là lần đầu tiên anh em tôi biết tới bên ngoại. Ông ngoại đến vào đúng ngày mở cửa mả của mẹ tôi. Rồi bà ngoại và dì cậu lên đón anh em tôi, đầu tiên là Tùng và Tuấn, rồi lượt sau là Hùng và Thúy, về Củ Chi".
Mất mẹ, xa ba, cuộc đời họ cũng ngập tràn nỗi buồn đau. Về ngoại sau khoảng thời gian không lâu thì em út mất vì khát sữa.
Cuộc sống khó khăn, họ phải rày đây mai đó tá túc ở nhiều nơi, đụng đâu làm đó để sống. Người em tên Hùng bỏ đi chăn vịt cho người ta đến nay bặt tin, sống chết không biết như thế nào. Hiện anh Tùng sống cùng vợ ở Bảo Lộc. Chị Thúy sống TP.HCM cùng chồng.
Điều mà anh Tùng nhớ trong ký ức của cậu bé mới 6 tuổi đó là ba nói sắp xếp công việc rồi sẽ về quê ngoại với các con. Nhưng từ đó đến nay 45 năm trôi qua họ không gặp lại cha mình. Vì kinh tế khó khăn, họ cũng chưa trở về quê cũ để thăm mộ mẹ và em.
"Dòng sông kia cướp mất em rồi"
Một tiếng trôi qua, những số phận buồn con người được lần giở, khởi đầu bằng tai nạn đau lòng của người mẹ. Sau khi vợ mất, các con về quê ngoại, ông Giả buồn bã thay đổi tình tình.
Từ một người chăm chỉ làm việc, thương vợ con ông dần đắm chìm vào những cơn say. Ông làm được bao nhiêu thì đổ tiền vào rượu chè.
Rượu vào là ông rượt đuổi đánh vợ sau (bà Thiệu) và hai cô con gái thường xuyên. Bao nhiêu lần Hạnh, Thúy bị ba đánh, bỏ trốn rồi lại quay về. Các chị đi làm kiếm tiền chưa kịp mua gạo ba đã lấy để mua rượu.
Các anh chị em gặp gỡ, trò chuyện trong Như chưa hề có cuộc chia ly
Bà Thiệu kể: "Ông ấy uống rượu vào là hát. Tôi nhớ hát mãi "câu dòng sông kia cướp mất em rồi". Còn chị Hạnh nói: "Có thể ba thương mẹ cả nhiều nên khi bà mất ông thay đổi tâm tính".
45 năm trôi qua, những người con vợ đầu ông giờ mới biết ông Giả giữ lời hứa, đi tìm các con của mình ở Củ Chi cùng với chị Hạnh.
Thế nhưng họ đã mất rất nhiều công sức và cả tiền bạc nhưng không tìm ra được gia đình ngoại ở đâu.
Có lẽ cũng chính vì thế mà ông Giả những ngày cuối đời sống trong dằn vặt, không chỉ đau đớn về bệnh tật mà còn tinh thần.
Ở phần cuối, khi chương trình đưa chị Hạnh và Thủy ra gặp anh Tùng, chị Thúy họ đã ôm chầm lấy nhau. Người khóc tu hu như một đứa trẻ. Người thì cố gắng kìm chế cảm xúc nhưng nước mắt chảy dài.
Tiếng nhà báo Thu Uyên văng vẳng: "Cuộc gặp có mới, có cũ, có chuyện ký ức, có những tính toán trong tương lai. Mong anh chị cảm thấy trọn vẹn, bù đắp được gì cho những chuyện đã qua. Các anh chị giờ đã biết nơi mà mình từng ở và cái cơ bản là anh chị biết ba đã từng đi tìm mình".
"Họ không có hẳn cùng dòng máu với nhau nhưng hơn tất cả đó là tình yêu thương", nhà báo Thu Uyên xúc động.
Báo cáo thu chi tháng 11 Như chưa hề có cuộc chia ly
Thông tin tháng 11
11 cuộc tìm ra.
487 đầu mối thông tin được xử lý.
165 hồ sơ tìm kiếm mới được lập.