Tại phần cuối chương trình Ngôi sao đương thời vừa qua, NSƯT Hữu Châu đã kể lại kỉ niệm bị kỉ luật, suýt đuổi học của mình khi học tại trường Sân khấu.
Quyết định bỏ học văn hóa để theo sân khấu
Nhiều người hỏi tôi sinh ra trong một gia đình có truyền thống nghệ thuật cải lương lâu đời nhưng lại không theo con đường cải lương. Tôi nói luôn rằng tôi không có giọng ca để đi theo con đường trở thành kép cải lương.
Hơn nữa, hồi nhỏ tôi xấu lắm, gầy đét. Tôi đóng vở Trong nhà ngoài phố xong, suốt một thời gian dài bị khán giả kêu là con thằn lằn vì quá gầy. Từ đó, tôi thấy mình đi theo kịch thì hợp hơn.
Tôi nhận ra, cuộc sống ngày càng hiện đại thì nhịp điệu sân khấu cũng phải ngày một nhanh hơn. Bởi vậy nên tôi đi theo kịch nói hợp hơn. Muốn đi theo kịch nói, tôi phải đi học, nên tôi thi vào trường Sân khấu để học kịch nói. Với tôi, dù theo bất cứ cái gì cũng phải học.
Thời điểm đó, bà nội và ba tôi không cho theo nghề sân khấu, bắt phải đi học văn hóa. Tôi phải lấy lí do vào trường sân khấu học văn hóa rồi lén học thêm nghề diễn, cố cho bà nội thấy mình đang đi học văn hóa.
Tôi còn nhớ, lúc ấy tôi đang đi thì thấy trường Sân khấu dán thông báo chiêu sinh, nên lén vào mua đơn rồi thi vào và đậu. Thế là tôi quyết định bỏ ngang trường văn hóa Bùi Thị Xuân để học trường sân khấu.
Lúc tôi thi vào trường sân khấu, hội đồng chấm thi toàn những thầy cô giỏi và nghiêm khắc, khó tính. Đến giờ nhắc lại tôi vẫn còn sợ.
Chính những thầy cô đó đã cho cái nền, chỉ cho tôi cách cất nhà, được cái nhà như bây giờ là nhờ ơn của họ.
Chúng tôi bị kỉ luật, cho đứng cột cờ, suýt chút nữa bị đuổi học
Hồi còn học ở trường sân khấu, tôi thường xuyên bị cho đứng ở cột cờ vì tội chạy show. Thời gian tôi vào học trường Sân khấu tới khi ra trường là từ 1980 tới 1985.
Vào giai đoạn 1981, 1982 chỉ có hai người dám chạy show, tấu hề rồi đem cả vào trường diễn lén để bị kỉ luật là tôi và Hữu Nghĩa. Chúng tôi là hai người đầu tiên của trường sân khấu dám song tấu hề hước, trốn trường mà đi.
Sau này, chính giáo viên trong trường phải công nhận cách diễn song tấu của chúng tôi là một loại hình diễn mới. Mọi người đi diễn phục vụ quần chúng đều lấy những tiết mục của chúng tôi ra diễn.
Trong khi đó, chính vì những tiết mục đó mà chúng tôi bị kỉ luật, cho đứng cột cờ, suýt chút nữa bị đuổi học.
Đến giờ ngồi coi lại những tiết mục đó, tôi không hiểu sao hồi đó lại dám làm như thế.