Vừa qua, tại phần tiếp theo của chương trình Bar Stories, ca sĩ Lynk Lee đã tâm sự về tình bạn giữa mình với rapper Đen và con đường chuyển giới của cô.
Đen Vâu từng về nhà tôi ngủ rồi cởi trần
Tính tôi vốn không quan tâm ai nổi tiếng hay không, cứ chơi là chơi. Trong nhóm tôi chơi ngày đó tới giờ có người nổi người không, nhưng tôi vẫn chơi. Riêng Đen Vâu thì quá nổi tiếng rồi và tôi vẫn đang hợp tác với cậu ấy, chơi cùng trong âm nhạc.
Từ ngày xưa, Đen Vâu đã thân với tôi. Cậu ấy cũng là một trong những chàng trai từng về nhà tôi ngủ rồi cởi trần, chụp ảnh cùng nhau. Chúng tôi chơi với nhau vui vẻ, thoải mái từ xưa tới tận bây giờ.
Trong âm nhạc, chúng tôi luôn tôn trọng nhau vì Đen viết phần rap, tôi viết phần hát. Giai điệu tôi viết ra, Đen rất ưng. Chúng tôi hòa quyện cùng nhau trong âm nhạc, luôn thấu hiểu, lắng nghe nhau.
Tôi và Đen chưa bao giờ bất đồng, cãi cọ vì lúc nào cũng tôn trọng nhau. Trong âm nhạc, chúng tôi luôn kỹ tính, lắng nghe. Ví dụ, khi Đen bảo đoạn này không thích, tôi phải cố gắng viết lại theo ý Đen.
Tôi không bảo thủ theo kiểu đoạn này tôi thích thì sẽ nhất quyết không thay đổi. Tôi phải tôn trọng Đen, nếu bạn ấy chưa hài lòng chứng tỏ khán giả cũng vậy.
Khi quyết định chuyển giới, tôi cũng nói với Đen: "Cậu ơi, tôi chuyển giới đấy". Lúc đó, Đen ngạc nhiên lắm. Đen ngầm hiểu giới tính của tôi từ xưa rồi nhưng không ngờ tôi lại chuyển giới.
Sau đó, Đen cũng quan tâm hỏi han xem tôi chuyển giới có ảnh hưởng gì không. Tôi bảo Đen cứ yên tâm vì đã tìm hiểu kỹ rồi, biết đâu sau này chuyển sang giọng nữ lại hát được cùng nhau. Đen cũng thích và bảo: "Ừ, nếu hát được giọng nữ thì hay".
Nhiều người không dám nằm trên bàn mổ như tôi đâu
Chuyển giới xong, tôi vẫn giữ giọng đàn ông nhưng sẵn sàng mặc váy ngồi hát. Giả sử sau này tôi tiêm hoóc môn rồi mà giọng hát vẫn không thay đổi sang nữ, tôi vẫn chấp nhận. Tuy nhiên, tôi khát khao được phẫu thuật thanh quản để hát giọng nữ.
Tôi muốn như vậy vì với giọng hát hiện giờ, khi tôi cất giọng lên, ai không biết sẽ bị sởn da gà, cảm giác thấy kinh, tởm. Họ nói thẳng với tôi như thế.
Thậm chí, nếu bác sĩ nói rằng, việc chuyển sang giọng nữ sẽ khiến tôi mất 80% giọng hát mãi mãi, tôi vẫn chấp nhận đi đến cùng.
Khi đã quyết định chuyển giới, tôi phải tìm hiểu kỹ càng rồi mới làm. Tôi muốn sau khi chuyển giới có một chất giọng nữ tính hơn, chứ không phải giọng đàn ông, trầm trầm như thế này. Lúc hát, giọng tôi vẫn rất trầm, khiến người nghe liên tưởng tới tôi ngày xưa.
Còn cái đàn ông duy nhất khiến tôi chấp nhận giữ lại sau khi chuyển giới là mạnh mẽ, bản lĩnh, dám vượt qua dư luận. Riêng việc nằm trên bàn mổ đã là bản lĩnh lắm với tôi rồi. Nhiều người không dám nằm trên bàn mổ như tôi đâu.
Bác sĩ không tin tôi có ý định chuyển giới vì thấy tôi vẫn giống đàn ông
Động lực công khai giới tính của tôi đến từ một người tôi thương thầm nhớ trộm. Năm ngoái, tôi có crush một cậu bé, cậu ấy chính là người cho tôi động lực thay đổi bản thân để trở về là chính mình.
Lúc đó, tôi vẫn là con trai nên tôi nghĩ rằng, nếu cứ như thế này, tôi sẽ không bao giờ có cơ hội để được người ta thích lại. Vì thế, tôi nghĩ, mình cần phải thay đổi.
Đầu tiên, tôi come out với mẹ trước, nhưng chỉ dám nói rằng không thích con gái. Hai tháng sau, tôi mới nói với mẹ tiếp là sẽ chuyển giới. Trước đó, tôi đã phải chuẩn bị rất nhiều kiến thức để nhỡ mẹ không đồng ý thì còn thuyết phục được.
Tôi nói với mẹ: "Con phải chuyển giới thì mới hạnh phúc được. Các cụ cứ nghĩ con phải lấy vợ thì mới có con được. Nhưng bây giờ, con hoàn toàn có thể giải quyết vấn đề con cái mà vẫn sống được cuộc sống của con".
Mẹ nghe xong đồng ý ngay, bảo tôi cứ thoải mái, làm gì mẹ cũng ủng hộ. Tôi thì hay tâm sự với mẹ nên mẹ hiểu, trong bất cứ vấn đề gì, tôi cũng luôn suy nghĩ kĩ càng.
Sau khi được mẹ đồng ý, tôi đã phải đi tìm hiểu rất kỹ về kiến thức chuyển giới. Trong quá trình đó, tôi chẳng hỏi được ai hết. Tôi phải tự tìm thông tin trên Google rồi sang Thái Lan gặp bác sĩ để khám rồi cho thuốc. Bác sĩ không tin tôi có ý định chuyển giới vì thấy tôi vẫn giống đàn ông, nên hỏi tôi rất ghê.
Tôi nhớ lúc đi khám bên Thái, tôi vẫn còn mặc quần bò, áo phông, rất men, chứ không nữ tính như nhiều người khác.
Bởi vậy nên không ai nghĩ tôi chuyển giới vì tất cả mọi người khi đi khám đều có xu hướng ăn mặc nữ tính, giả gái, để tóc dài. Trong khi đó, tôi lại gồng lên nam tính vì sợ ai đó ở Việt Nam biết mình sang đây khám.