Chuyên mục  


Khoảng 17h45 ngày 1/11/2006, cảnh sát được gọi đến một căn hộ ở khu Greenwich Village, Manhattan. Adrienne Shelly, 40 tuổi, được chồng là Andy Ostroy tìm thấy đã chết trong phòng tắm của căn hộ được cô dùng làm văn phòng.

Tại hiện trường, cảnh sát thấy Adrienne vẫn mặc quần áo đầy đủ, treo cổ bằng một tấm ga trải giường buộc vào thanh treo rèm. Điều tra viên tin rằng cô đã tử vong từ 5 đến 6 tiếng trước, có dấu bầm trên mắt và má phải.

Andy nói với cảnh sát rằng đưa vợ đến căn hộ vào khoảng 9h30. Anh cảm thấy "rất bất thường" khi không nhận được tin tức gì của vợ suốt từ đó nên đã nghỉ làm sớm để đi tìm cô. Khi đến căn hộ, Andy thấy cửa khóa, gọi không ai đáp lời nên phải nhờ chủ nhà giúp mở cửa.

Qua điều tra sơ bộ, cảnh sát cho rằng Adrienne đã tự tử. Căn hộ không có dấu hiệu đột nhập, không bị xáo trộn, cửa vẫn khóa trước khi thi thể được phát hiện. Tuy nhiên, cảnh sát nhận thấy một điều kỳ lạ là nút thắt ga trải giường dùng để treo cổ sử dụng các phương pháp xoắn và đan chéo khá phức tạp, có tính chuyên nghiệp cao và người bình thường khó có thể tiếp xúc với kiểu thắt này.

Gia đình Adrienne không tán đồng giả thuyết tự tử vì cô là người mạnh mẽ và lạc quan, sẽ không bao giờ bỏ lại con gái 2 tuổi. Họ chứng thực rằng Adrienne không có tiền sử trầm cảm và hôn nhân đang hạnh phúc.

Adrienne còn có sự nghiệp thành công với vai trò diễn viên, đạo diễn và biên kịch. Cô được biết đến qua vai chính trong bộ phim The Unbelievable Truth (1989), Trust (1990). Trước khi qua đời, Adrienne viết kịch bản, làm đạo diễn và đóng vai phụ cho bộ phim Waitress - ứng cử viên tại Liên hoan phim Sundance 2007.

Adrienne Shelly trong bộ phim Grind năm 1997. Ảnh: Everett Collection Inc/Alamy

Các điều tra viên cũng phát hiện một dấu giày mờ trên bệ toilet. Sau khi đối chiếu, dấu giày này thuộc về một đôi giày thể thao kiểu Reebok Allen Iverson, cỡ 8 dành cho nam, không phù hợp với bất kỳ đôi giày nào của Adrienne. Nó cũng không trùng khớp với giày của Andy, cảnh sát và nhân viên y tế có mặt ở hiện trường.

Kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy phần cổ bị đè nén là nguyên nhân dẫn đến cái chết của nữ diễn viên. Cô được xác định vẫn còn sống khi bị treo cổ.

Điều tra các mối quan hệ của nạn nhân, cảnh sát không phát hiện nghi phạm nào. Cho đến 5/11/2006, điều tra viên kiểm tra lại hiện trường vụ án để mong tìm kiếm manh mối. Khi quan sát tỉ mỉ hơn, họ phát hiện tầng dưới căn hộ của Adrienne đang sửa chữa. Tại đây, cảnh sát tìm thấy dấu giày thể thao in trên giấy lót sàn phủ đầy bụi.

Dấu giày này trùng khớp với dấu giày trên bệ toilet ở căn hộ của Adrienne. Phát hiện này khiến cảnh sát nhận định cái chết của nữ diễn viên không phải do tự tử mà là vụ giết người. Theo họ, có thể ai đó trong đội xây dựng đã tìm được đường vào căn hộ của Adrienne.

Cảnh sát tìm đến nhà người phụ trách dự án xây dựng tên Wilson Pillco để thẩm vấn. Khi Wilson mở cửa, họ nhanh chóng quan sát thấy một ba lô nằm trên sàn với một đôi giày thể thao lộ ra ngoài. Wilson giải thích ba lô thuộc về em trai tên Diego Pillco, 19 tuổi, công nhân xây dựng nhập cư bất hợp pháp từ Ecuador. Diego cũng có mặt trong nhà khi cảnh sát đến.

Diego thừa nhận đã ở trong cùng tòa nhà với Adrienne nhưng phủ nhận từng gặp cô. Anh ta cũng khẳng định chưa bao giờ vào căn hộ của Adrienne. Cảnh sát xác định Diego nói dối dựa trên bằng chứng về dấu giày. Đôi giày thể thao của anh ta trùng khớp với dấu giày được tìm thấy tại hiện trường vụ án.

Diego Pillco bị bắt ngày 6/11/2006. Ảnh: Splash

Sau khi cảnh sát thuyết phục, Diego chấp nhận thú tội. Anh ta khai rằng khi ở một mình trong căn hộ đang sửa chữa, Adrienne xuống tầng dưới để yêu cầu giảm bớt tiếng ồn khi thi công. Cãi vã nổ ra, Diego ném búa vào người cô và đóng sầm cửa lại.

Khi Adrienne đe dọa gọi cảnh sát, Diego lo sợ bị trục xuất nên đã theo về căn hộ của cô và cầu xin đừng trình báo. Nhưng cuộc cãi vã trở nên căng thẳng hơn, Adrienne tát vào mặt anh ta và nhấc điện thoại khiến Diego bị kích động.

Anh ta khai rằng đã đấm vào mặt Adrienne, vô tình khiến cô bất tỉnh. Sau đó, bắt chước một bộ phim truyền hình từng xem, anh ta dàn dựng cái chết của nạn nhân giống một vụ tự tử. Diego quen thắt kiểu nút phức tạp vì thường xuyên buộc lợn khi sống ở Ecuador.

Gia đình nạn nhân không tin lời khai của Diego. Họ cho rằng Adrienne không phải kiểu người thích cãi vã, cô sẽ không bao giờ khơi mào tranh chấp với ai.

Cảnh sát cũng nhận thấy câu chuyện của Diego không ăn khớp với các tình tiết, trên giày của Adrienne không có bụi xây dựng cho thấy cô không xuống căn hộ tầng dưới.

Diego bị buộc tội giết người cấp độ hai. Anh ta thỏa thuận nhận tội với công tố viên để được truy tố tội danh nhẹ hơn là ngộ sát cấp độ một. Theo thỏa thuận nhận tội, Diego được yêu cầu thú nhận đầy đủ trước tòa, phải tiết lộ những gì thực sự xảy ra vào ngày 1/11/2006.

Diego rút lại những tuyên bố trước đó rằng Adrienne xuống nhà để phàn nàn về tiếng ồn. Thay vào đó, anh ta thừa nhận nhìn thấy cô trong thang máy và quyết định cướp của vì đang cần tiền để trả cho những kẻ đã giúp anh ta nhập cảnh trái phép vào Mỹ.

Diego bám theo Adrienne lên căn hộ, nhìn thấy chiếc ví trên bàn, định lẻn vào lấy tiền rồi bỏ chạy. Adrienne bắt gặp Diego và đe dọa gọi cảnh sát. Theo lời thú nhận tại phòng xử án, Diego lao tới giật điện thoại, bịt miệng và siết cổ cô trước khi dàn dựng vụ tự tử trong phòng tắm.

Ngày 6/3/2008, Diego bị kết án 25 năm tù, không có cơ hội được ân xá. Anh ta sẽ bị trục xuất về Ecuador sau khi được thả.

Bộ phim cuối cùng của Adrienne, Waitress, gặt hái thành công sau khi trình chiếu tại Liên hoan phim Sundance, được chuyển thể thành nhạc kịch Broadway, giành nhiều giải thưởng như giải Jury Prize tại Liên hoan phim Sarasota, được đề cử Kịch bản hay nhất tại Independent Spirit Awards.

Để tôn vinh Adrienne, Hiệp hội Phê bình phim Nữ giới Mỹ lấy tên cô đặt cho một giải thưởng thường niên dành cho tác phẩm "phản đối bạo lực với phụ nữ mạnh mẽ nhất".

Tuệ Anh (Theo Oxygen, Nytimes)

Thông tin

Tổng hợp tin tự động tinmoi-247.com (r) © 2020