Chuyên mục  


Tôi thấy mình còn quá dại

* Thời gian gần đây trông thần sắc chị thật rạng rỡ…
- Ca sĩ Phương Thanh: Vòng đời chúng ta có “60 năm cuộc đời” như nhạc sĩ Y Vân đã viết. Tôi đi qua hơn 1/2 cuộc đời rồi, suy nghĩ lại những gì đã qua tôi thấy mình còn quá dại, còn dở nhiều điều, về tiền cũng như tình cảm huynh đệ anh em. Nhưng bây giờ chỉnh sửa chắc còn kịp (cười). Tuy nhiên, đôi khi tôi thấy như vậy mà lại hay. Nếu không dại không dở làm sao mình có thể rút ra được nhiều kinh nghiệm để có thể bước tiếp và sống ½ còn lại một cách tốt đẹp được. Chỉ cần vậy thôi thì thấy cuộc đời mình quá ý nghĩa rồi.
Tôi mừng vì mình tỉnh ngộ sớm, tiết kiệm được bao nhiêu thời gian và sức khỏe. Tôi rất thích cuộc sống hiện tại của mình.
* Vì sao đây là thời điểm cho tuyên bố mình “thoát khỏi 12 năm nhẫn nhịn”?
- Tại tôi có tính tò mò hay nghiên cứu chính mình, suy nghĩ thấy cái gì cũng có duyên với con số 12.
Tôi có bầu bé Gà (tên ở nhà của con gái Phương Thanh) năm 2004, chuyện tôi với bố Gà đến 2016 là chấm dứt. Từ lúc Gà sinh ra đến lúc bố Gà tử cũng 12 năm, đó cũng là lúc tôi công khai hình ảnh Gà và bố Gà.
Hoặc câu chuyện về hát bolero của tôi, bắt đầu khai mở ra album Chanh Bolero từ 2007 và đến 2019 là tôi phải khép lại. Vì sao? Tôi cũng không biết sao để mà nói hết, nhưng từ lúc hát bolero tôi mất hết giọng. Cũng 12 năm mới tỉnh ra được. Giờ ai hỏi tôi còn hát bolero không, tôi nói thôi, nghỉ chơi luôn rồi (cười).Tôi lại tạo ra dòng nhạc mới hát tiếp cho nên mới có album Ngược dòng Nguyên Hương sắp ra mắt.
Phương Thanh: "Từ lúc hát bolero tôi mất hết giọng..."
ẢNH: NSCC
* Vừa chia sẻ thoát khỏi sự nhẫn nhịn cũng là lúc trang cá nhân chị “rần rần” quanh mâu thuẫn giữa chị và người trong gia đình. Vì sao Phương Thanh chọn cách đưa lên Facebook nội bộ gia đình, điều mà lẽ ra, người của công chúng thường ngại hoặc tránh?
- Đối với tôi muốn giải quyết việc gì cũng phải đủ bi -trí - dũng. Từ bi dành cho người sám hối. Trí tuệ thì bắt buộc phải áp dụng với người chưa biết giác ngộ. Dũng là can đảm đối diện với chính người không chịu sửa đổi gian trá xảo ngôn. Chuyện gì tôi cũng dùng bi và trí “xử lý” 1, 2 lần trước đã. Nếu không thay đổi lần thứ 3 sẽ dùng dũng để “mạnh tay” hơn.
Tính tôi xưa nay thẳng thắn. Cả chuyện em trai tôi ngày xưa đi cai nghiện tôi cũng nói. Nhưng vì ngày xưa không có mạng xã hội như bậy giờ nên thông tin không “rần rần” như vậy. Thời đó nhà nào có người nghiện như vậy thì sợ lắm, cả bây giờ cũng vậy.
Tôi không ngại khán giả “nói này nói kia” hay phải giữ “hình ảnh” rằng là nghệ sĩ thì “hình thức” phải tốt đẹp, hoàn hảo. Trước đây công khai chuyện em trai là có lý do. Từng có nhóm buôn bán ma tuý dụ dỗ em trai tôi, khi em tôi đi sai đường họ nghĩ rằng chắc tôi vì sự nổi tiếng sẽ phải giữ hình ảnh và sẽ che giấu việc em mình bị nghiện .Tôi sẽ phải chi tiền cứu em tôi và nhóm người đó huởng lợi. Họ đâu có ngờ tôi gan hơn họ nghĩ, không cần giữ tiếng tăm gì hết, tôi công khai chuyện em tôi nghiện. Sau đó mẹ tôi, tôi cùng anh em trong gia đình “chiến đấu” nhiều năm để đưa em tôi trốn hết trại này tới trại khác để cách ly, chỉ mong cứu em tôi thoát khỏi nghiện ngập. Đến hôm nay sau 18 năm, bằng nhiều cách khác nhau em trai tôi giờ đã tạm ổn, có gia đình riêng.
Còn chuyện chị dâu với em chồng thì cả xã hội này gia đình nào mà không có, chuyện nặng hay nhẹ, ác hay lành còn tuỳ duyên phúc từng nhà.  Chuyện nhà tôi cũng y hệt mọi gia đình, cũng xích mích về tiền bạc nhà cửa đất đai hay ngoại tình lung tung mà ra, quan trọng là cuối cùng, người ta giải quyết như thế nào, kết thúc ra sao thôi.
* Vậy chị công khai chuyện riêng  là để “người ngoài” có thêm…kinh nghiệm?
-Tôi nghĩ là một khi chấp nhận đối diện với sự thật là không còn cách cứu chữa tình hình được nữa. Nói xạo, gian dối thì dễ, nhưng công khai đối diện sự thật không phải ai cũng làm được.
Facebook tôi hay viết những điều, những câu nói… đọc cứ như đang chửi nhưng không phải, tại vì bản thân tôi từng đối diện với những câu chuyện đó, đã từng sửa sai. Ai từng trải qua rồi sẽ thấy nhẹ nhàng, có người like, comment vui vẻ. Còn người nào đọc thấy khó chịu có lẽ họ chưa đối diện hoặc thấy làm chưa được nên mới nghĩ nội dung đó là nặng, là đá xéo…
* Phương Thanh hay nói về nhân quả, duyên, nghiệp, đạo, đời…, theo dõi những gì chị chia sẻ công khai trên trang cá nhân, có lẽ nhiều người sẽ cho rằng chị còn “sân hận”?
- Nói được ra là còn nhẹ. Bởi ai ai cũng phải hiểu rằng những gì gọi là ngầm thì luôn dữ dội kinh khủng hơn. Khi nói ra, là nhằm để chỉnh sửa nhiều hơn, nó nghiêng về hướng tích cực hơn.
Nhưng nói thẳng thì bao giờ cũng nặng, nên sẽ khó chịu; nặng thì mới sợ mới ngộ, còn không ngộ thì tính tiếp (cười).
* Vì hay chia sẻ trên Facebook nên trang của Phương Thanh là nơi được bị “canh” để xem chị viết gì, nói về ai?
- Nhiều khi tôi chia sẻ 1 chuyện khác hẳn, mà vẫn bị các trang mạng lấy nội dung rồi giật tít vào chuyện đang hot nào đó như đúng rồi. Quan trọng là mình đúng hay sai, còn chuyện vạ lây thì nghệ sĩ, người của công chúng 10 người bị hết cả mười. Nghệ sĩ cũng là con người có máu xuơng da thịt chứ có phải nồi đồng cối đá đâu, làm gì có chuyện chọc điên họ rồi bắt họ im. Thị phi với nghệ sĩ, nói thật, không là gì ghê gớm đâu, họ phải tập quen sống trong áp lực.

Công nghệ PR đâu có để cho mình yên

*Vì sao Phương Thanh thường "né" trả lời phỏng vấn?
- Tôi rất sợ được (hay bị) phỏng vấn. Vì cuộc đời mình đã trọn vẹn hết đâu mà nói, tôi lại hay trả lời lưng lửng rồi sau đó lại bị giật tít lên làm cho sự việc khác đi hoặc không còn đúng bản chất. Ông bà hay nói, người khôn ăn nói nửa chừng, bởi có những điều nói ra là mất sạch. Nên ước mơ thì cứ thoải mái, chừng nào đạt được thật sự rồi mới tính, mới nói sau. Nhưng khổ nổi công nghệ PR bây giờ đâu có để cho mình yên.
* Chị có thể nói rõ hơn?
- Công nghệ PR, theo tôi, là một công nghệ ảo, đẩy mọi thứ lên quá cao quá tốt và quá xa, làm sai hết giá trị thật, nhằm tô hồng hay đánh bóng tên tuổi hoặc chất lượng sản phẩm nào đó để kiếm danh kiếm lợi cho thật nhiều. Nhưng nó có lẽ chỉ phù hợp với giới nghệ thuật thôi, vì nghệ thuật suy cho cùng là giải trí, nó phải ảo mới đúng . Cho nên người ta gọi nghệ thuật diễn xuất, mà một khi đã được diễn xuất hoá rồi thì mọi thứ sẽ tăng lên, thăng hoa cảm xúc. Nhưng ngày nay các doanh nghiệp, doanh nhân … đã xem công nghệ PR như một công cụ thúc đẩy, thì ai bày ra kịch bản nào sẽ chết theo đúng kịch bản đó.
Giải trí là ảo, cho nên nghệ sĩ diễn xong buông vai họ phải trở về với thật. Còn mọi người có dám chắc bỏ thật để sống mãi trong thế giới ảo như nghệ sĩ được đâu? Buông ra tất cả đều là hư danh, hư ảo.
* Nhưng Phương Thanh cũng hay úp mở chuyện tình yêu hoặc về một đám cưới khi tung bộ hình thực hiện cho album mới? Cũng là lấy đời thật để giới thiệu công việc của mình!
- Đó là hình demo album. Tại tôi mặc đầm nữ tính cũng gây sốc được mà (cười). Có lẽ do mọi người chú ý, thương tôi quá. Sống tới giờ này tôi chưa trả lời gì về hôn nhân là bình tĩnh lắm rồi. Thật ra ở tuổi này ai cũng mong mình được một lần mặc chiếc áo dài trắng, trong ngày trọng đại nhất của cuộc đời, đó cũng là lúc Phương Thanh nữ tính nhất. Lâu nay bị ép diễn làm “đàn ông”, mạnh mẽ nhiều rồi. Nhưng duyên chưa đến thì mình cứ vui với hiện tại vậy.
* Chị từng bảo tuổi mình đào hoa lắm?
- Phương Thanh không thiếu người để thương mình (cười). Nghệ sĩ thì đa phần đào hoa lắm, nên nhiều người thương là chuyện rất bình thường. Nếu không có bộ đào hoa chiếu mạng thì không thể là người của công chúng được. Số tôi không chỉ đào hoa mà còn có cả đào hoa hồng loan hỉ thần chiếu mệnh (cười), lời to luôn. Nên ai cũng nói tôi ngày xưa không đẹp lắm, hát thì gào thét mà sao lại nổi danh ? Tại sao được nhiều người thương mến vậy?
Nói thật, làm nghệ sĩ không có bộ sao đào hoa thì làm sao tỏa sáng!
Đi hát nơi chốn đông người mà người ta không thích thì làm nghệ sĩ sao được. Mà cũng chính bộ đào hoa này là nguyên nhân gây rắc rối rất nhiều cho đời thường của tôi. Nhiều người thương qua cũng khổ (cười). May mà tôi áp dụng tính toán hợp lý, chỉ cho bộ sao đào hoa đi vào nơi số đông, chứ đi sai - qua đường duyên riêng là tôi tiêu luôn (cười lớn).
Tôi không thích tính theo kiểu lấy chồng thì phải giàu có “có này có kia” để phục vụ cho ngành nghề của mình, để thủ trước cho hậu vận. Khi gặp đúng nợ duyên phu thê hẹn uớc tôi sẽ gật đầu ngay và luôn.

Từ Phương Thanh thành Nguyên Hương

"Tôi bây giờ khó hát được não tình, đau khổ"
ẢNH: NSCC
* Phương Thanh hay sử dụng tên Nguyên Hương khi nói về âm nhạc, chị có thể nói rõ hơn về cái tên này?
- Đó là pháp danh của tôi. Từ khi dùng tên này tôi thấy cuộc đời mình như nhẹ nhàng thong thả hơn, khoảng năm 2007, cũng là 12 năm. Pháp danh này của sư phụ Thích Chơn Hương ở Huế đặt cho tôi. Từ lúc nhận được tên mới này tôi đã ý thức việc mình sẽ phải thay đổi, mỗi việc tôi làm luôn phải nhìn trước nhìn sau suy nghĩ thấu đáo để chỉnh sửa. Chứ ngày xưa mọi thứ với tôi giải quyết nhanh gọn lắm.
* Vì vậy nên tên album sắp phát hành là Ngược dòng?
- Tại sao album này “ngâm” hơi lâu, là để fan Phương Thanh dần cập nhật và chịu đựng sự thay đổi khác hẳn này (cười).
Thật ra, Phương Thanh bây giờ cũng khó hát được não tình đau khổ. Ôm 1 bài sầu bi hát tầm 3 ngày là bị đau đầu ngay nên phải thoát ra. Album Ngược dòng Nguyên Hương cũng là con đường mới muốn thoát mệt mỏi nên thiên về năng lượng thoát.
Người ta nói muốn đi nhanh thì phải đi một mình. 12 năm vừa rồi tôi đi một mình nên tôi thấy qua nhanh. Đó là lý do vì sao khi hát bài Một mình trong Duyên dáng Việt Nam mới đây, tôi mạn phép đảo lại câu kết cho khác đi nên chuyển thành một kết mở. Mình phải tạo ra niềm tin và động lực cho mình, tìm cho mình nguồn năng lượng mới từ mỗi bài hát mình thể hiện. Tôi đảo lại câu hát 1 xíu có thể bị cho là sai so với nguyên tắc của nhạc sĩ, nhưng lại theo đúng duyên mình.Tôi cho rằng đó cũng là cách vận dụng bài hát vào đời sống, để bài hát nghe cảm xúc thực tế hơn.
 
Đừng chinh phục khán giả mãi bằng một loại ca khúc não tình, một kiểu năng lượng buồn bã. Chính tôi phải dừng lại, thay đổi mình sau từng chặng đường của sự nghiệp, tình yêu, gia đình. 
Phương Thanh
* Vậy sẽ không còn thấy Phương Thanh biến hóa trên sân khấu nữa?
-Ngược dòng ở đây là chỉ ngược so với cái duyên của chính tôi. Âm nhạc sẽ ngược theo. Vì xưa tôi hát đau khổ, nay tôi hát thoát. Tên Phương Thanh ngày xưa gắn với vẻ bụi thiệt bụi, đời thiệt đời, nay chuyển qua Nguyên Hương thư thái thong thả hơn cho khỏe.
Còn khi tham gia các chương trình, tôi vẫn hát nhiều thể loại. Tôi sẽ linh hoạt giữa cá tính Phương Thanh và Nguyên Hương. Khi đời vẫn đời lúc cần đạo sẽ có đạo. Tuỳ duyên tuỳ hoàn cảnh tôi nhẹ nhàng - ung dung hay mạnh mẽ uyển chuyển.
* Nhưng là nghệ sĩ, dù có bài đau khổ hay bi thương thì đó cũng chỉ là cảm xúc trên sân khấu, và người nghe hay người biểu diễn cũng sẽ ý thức được việc thoát ra nó sau khi hết thời gian biểu diễn, giải trí…
- Đừng chinh phục khán giả mãi bằng một loại ca khúc não tình, một kiểu năng lượng buồn bã.  Chính tôi phải dừng lại, thay đổi mình sau từng chặng đường của sự nghiệp,tình yêu, gia đình. Tìm ra lối đi hoàn thiện rồi mới sáng tạo ra tư duy khác cho cuộc sống. Ai cũng hướng tới tương lai, chứ không ai tự nhiên cứ thụt lùi về đằng sau.
* Việc Phương Thanh thay đổi trong suy nghĩ, cách sống có làm thay đổi các mối quan hệ?
-Có chứ, phải thay đổi. Khi người ta không còn đồng tâm đồng ý với nhau thì sẽ phải thay đổi. Nhưng tôi xác định, mình sẽ sửa sai với chính mình trước mối quan hệ nào không đồng tâm thì sẽ tự lụi tàn. Không tiếp tục thì vui vẻ cho qua. Bây giờ tôi thấy mình khoẻ mạnh tươi vui, cứ nhìn tinh thần sống, năng lượng sống của tôi là biết tôi đã thay đổi rất nhiều. Sống khỏe là tốt nhất, còn mọi thứ là phương tiện. Mình như cái ga tàu chính chủ, đón rồi nhận tàu và mọi người, hết chuyến họ lại chuyển sang ga khác. Cứ nhận rồi lại chuyển đi, cái gì mà không đi qua một vòng luân hồi. Vòng tới vòng lui nhìn qua nhìn lại hết 60 năm cuộc đời (cười).
* Cảm ơn Phương Thanh về cuộc trò chuyện này!

Thông tin

Tổng hợp tin tự động tinmoi-247.com (r) © 2020