Triệu chứng cảnh báo ung thư não
Tháng 3 năm 2023, Rachael Burns, 22 tuổi, đến từ Belfast, Bắc Ireland, bắt đầu nhận thấy thị lực của mình suy giảm. Ngoài ra, chứng đau nửa đầu (căn bệnh cô đã phát hiện trong nhiều năm) cũng ngày càng trầm trọng hơn. Cô phải nằm trên giường nhiều ngày để giảm bớt áp lực trong đầu.
Khi đó, cô đã đến gặp bác sĩ nhãn khoa.
Rachael kể: "Các chuyên gia cho biết tôi bị 'khô mắt' và bị cận thị. Tôi được cho về nhà với thuốc nhỏ mắt và kính, khiến tôi cảm thấy chóng mặt hơn".
"Thị lực của tôi kém đi. Tôi không thể tự mình đưa con gái ra khỏi nhà được nữa vì lo lắng sẽ khiến con gặp nguy hiểm".
Cơ thể xuất hiện 4 "đau" là "đèn đỏ" cảnh báo bệnh thận, nếu không có chứng tỏ sức khỏe thận vô cùng sung mãn!
Tình trạng của Rachael sau đó trở nên nghiêm trọng đến mức khuôn mặt của cô bị lệch và cô không thể mở được một mắt. Cô được chuyển đến Bệnh viện Hoàng gia Victoria.
Kết quả chụp MRI cho thấy Rachael có một khối u ung thư trong não, đã lan xuống cột sống. Sau đó, Rachael được chẩn đoán mắc bệnh u thần kinh đệm cầu não lan tỏa (DIPG).
Các bác sĩ tiên lượng Rachael chỉ còn sống được vài tháng.
Rachael cho biết: "Khi tôi được thông báo rằng tôi bị u não, cả thế giới như sụp đổ. Tôi được biết rằng tiên lượng của một người được chẩn đoán như tôi là 12 tháng và tôi đã xuất hiện các triệu chứng trong 8 tháng".
"Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ nhận được tin khủng khiếp như vậy. Tôi đã hy vọng có thể sống thêm ít nhất một hoặc hai năm. Điều này ảnh hưởng nặng nề đến tinh thần của tôi. Tôi gần như suy sụp".
Khao khát sống mãnh liệt
Các bác sĩ cho biết phẫu thuật không phải là một lựa chọn do khối u nằm trên thân não của Rachael. Hiện cô đang trải qua sáu tuần xạ trị, với 30 buổi điều trị ở não và 28 buổi điều trị ở tủy sống.
Rachael Burns (ngoài cùng bên phải) chụp ảnh cùng gia đình của mình.
Rachael nói: "Nhiều lần, tôi thức dậy và đôi chân của tôi không đi được và tôi sẽ khóc trong đau đớn hàng giờ liền vì cơn đau. Người bạn đời Robert của tôi đã phải đảm nhận phần lớn việc chăm sóc con gái và điều đó khiến tôi cảm thấy thật vô dụng, giống như tôi đã bị tước đi rất nhiều vai trò làm mẹ của mình".
"Những ngày khác, tôi có thể đi lại mà không cần sự trợ giúp và có thể bế Raeya. Tất cả những gì tôi có thể làm là hy vọng mình có được nhiều ngày tốt đẹp như thế nhất có thể vì giờ đây những kỷ niệm với gia đình là tất cả những gì quan trọng đối với tôi".
"Tôi đã nghiên cứu rất nhiều người trẻ khác có chẩn đoán như tôi, họ nói rằng xạ trị không có tác dụng thu nhỏ khối u của họ, vì vậy chúng tôi bắt đầu tìm kiếm bất kỳ thử nghiệm hoặc loại thuốc khả thi nào có thể cho tôi cơ hội".
Rachael và gia đình cô hiện đang trong quá trình gây quỹ để chi trả cho việc điều trị có khả năng kéo dài sự sống. Thuốc ONC201 được sử dụng ở Đức trước đây đã kéo dài sự sống của bệnh nhân thêm gần hai năm.
Để trả chi phí tư vấn, chụp chiếu, đi lại, chỗ ở và thuốc, Rachael đang hy vọng gây quỹ được 150.000 bảng Anh (khoảng 4,8 tỷ đồng). Họ đã kêu gọi được một nửa mục tiêu.
Cô nói: "Việc nhờ giúp đỡ thật khó khăn nhưng tôi thực sự đang bỏ qua lòng tự trọng đến mức phải cầu xin thêm thời gian. Tôi chưa sẵn sàng rời xa gia đình và con mình".
"Một năm là không đủ để trải nghiệm thiên chức làm mẹ và rồi phải rời xa con. Tôi sẽ không bao giờ nhìn thấy Raeya lớn lên và lập gia đình. Thật không công bằng".
"Tôi có thể không được đưa con bé đến trường vào ngày đầu tiên đến trường nhưng bất kỳ ngày nào được ở bên con cũng là điều may mắn. Do đó, tôi sẽ chiến đấu hết mình để thức dậy cùng con bé mỗi sáng".
"Cần phải làm gì đó để giúp đỡ những người có hoàn cảnh tương tự như tôi. Không có đủ nhận thức và không có đủ kinh phí dành cho nghiên cứu về u não khi bệnh đang giết chết những trẻ em và thanh niên vô tội mỗi ngày và cuộc sống vẫn diễn ra bình thường".
"Nếu nhiều người biết tác động tàn khốc của u não hơn, không chỉ đối với bệnh nhân mà với cả gia đình và người thân của họ, có lẽ chúng ta có thể thúc đẩy nhiều lựa chọn hơn và nhiều phương pháp điều trị hơn vì không ai đáng phải chịu số phận tàn khốc như vậy".
Louise Aubrey, giám đốc phát triển cộng đồng của tổ chức Nghiên cứu U não (Anh), cho biết: "Thật bi kịch khi một bà mẹ trẻ như Rachael không thể có được những loại thuốc và phương pháp điều trị tốt nhất ở Anh, mà thay vào đó phải chi hàng trăm nghìn bảng Anh để có cơ hội dành nhiều thời gian hơn cho con gái".
"Các khối u não giết chết nhiều trẻ em và người lớn dưới 40 tuổi hơn bất kỳ bệnh ung thư nào khác, tuy nhiên chỉ có 1% chi tiêu quốc gia tại Anh về nghiên cứu ung thư được phân bổ cho u não kể từ năm 2002. Điều này là không thể chấp nhận được. Cần phải làm nhiều hơn nữa để ngăn chặn những gia đình trẻ như gia đình Rachael bị chia cắt bởi căn bệnh khủng khiếp này".
(Theo Express, The Sun)