Chuyên mục  


base64-17069545707121107271786-1737003333255331478649.jpeg

Một gia đình đi chơi Tết 2024 tại đường hoa Phú Mỹ Hưng - Ảnh: QUANG ĐỊNH

Thực ra Tết mỗi năm đều khác, những hoàn cảnh khác và ở những độ tuổi khác thì những suy nghĩ cũng khác đi.

Nhớ khi còn nhỏ khoái Tết lắm, được lì xì, mặc đồ đẹp, đi chơi... Tuổi thơ tôi rất đẹp vì sinh ra và lớn lên ở khu Chợ Lớn.

Nhà tôi giáp ba ngôi chùa nổi tiếng nên cả mùa Tết được xem múa lân múa rồng, rồi pháo bay khắp đường phố. Lớn lên cũng vẫn còn khoái khoái mùi vị Tết qua món ăn Tết, đồ chơi Tết.

Chững hơn chút thì Tết đến bắt đầu khoái sắm sửa trang hoàng nhà cửa rực rỡ. Sau nữa Tết lại là trách nhiệm, là lo lắng sao cho trọn vẹn đủ đầy.

Càng về phía sau tuổi trẻ, nghĩa là sắp tuổi già, Tết đến là chỉ muốn tận hưởng những ngày nghỉ. Có khi tôi bay hẳn qua Mỹ thăm gia đình và bà nội dù bên ấy không nghỉ và chơi Tết dài ngày như Việt Nam nhưng vẫn cảm giác thư thả hơn những lễ nghi thủ tục ngày Tết quê nhà.

Từ khi cha tôi mất, chuyện Tết nhất tôi mặc nhiên giao phó cho em trai, thấy nhẹ cả người. Mình cứ có điều kiện là bay đi xa, để tự thưởng cho mình cái Tết thong dong không lo không nghĩ...

Nhưng sau biến cố em trai tôi đột ngột cũng mất đi, mọi thứ trong nhà không còn tự tại như xưa. Mẹ tôi và các cháu nhỏ cần một ai đó trụ cột để những ngày Tết thấy đủ đầy.

Mấy năm nay mẹ đi viện thường xuyên nên dù có bận lịch quay phim nọ show kia thì tôi vẫn phải tránh các ngày đưa mẹ đi thăm khám.

Tôi mở thêm quán ăn, lại phải suy nghĩ cho nhân viên, nhân sự. Tết với tôi giờ chỉ là ở nhà, nhưng Tết cứ nhẹ nhàng thôi, vừa vặn. Cúng bái ông bà đủ đầy, dành thời gian cho gia đình, cho cả chú chó nhỏ tôi nuôi và thật lòng mong quay về với công việc sớm, Tết qua nhanh đi.

Năm nay, các phim tôi nhận quay ở các tỉnh phía Bắc và Bắc Trung Bộ. Thời tiết mấy bữa rày lạnh căm. Lần đầu tiên tôi cảm nhận được không khí xuân thật khác Sài Gòn của tôi.

86c0b77a-77ca-40b0-b45b-bb0818aa3119-1737006553654644961.jpg

Hứa Vĩ Văn

Năm nay, giữa không khí lạnh ngắm những cành đào, tuyết mai rực rỡ mà lòng có chút áy náy có thể sẽ không kịp về nhà để đưa ông Công ông Táo lên trời, chắc cho các ông "delay" chút!

Mà có khi thế các ông tránh được kẹt xe! Thời gian tảo mộ cũng không thể đúng ngày thì đành chọn một ngày khác, cũng tốt, kẹt xe sẽ đỡ hơn khi mọi người không đi cùng một thời điểm.

Bình thường tôi không quá quan tâm phải đi chơi các ngày lễ Tết. Cứ ngày nào vui thì với tôi là ngày lễ ngày Tết. Bởi vì tôi sợ nhất kẹt xe.

Bữa tôi thấy một status của đạo diễn Nguyễn Quang Dũng, sao y như tôi nghĩ: sinh ra và lớn lên tại thành phố này nhưng chẳng bao giờ đi chơi lễ khu trung tâm, sợ chứng kiến cảnh đông nghịt người.

Ừ, không lạ, vì hằng ngày nhìn cảnh kẹt xe và chỗ đông người với tôi vốn như một cực hình.

Chắc cũng do tuổi tác, trung niên rồi nên không thể chen chúc nữa. Năm nay, giáp Tết thành phố kẹt xe các ngả đường, tôi đã nghĩ đến cảnh ngại đi đây đó.

Tôi vẫn trên trường quay, nhưng có một suy nghĩ thoáng qua rằng có thể Tết hiện hữu trong tâm hồn là được. Ông bà gia tiên cũng sẽ thấu hiểu mình công tác xa nhà, mẹ và chú chó nhỏ hay các cháu sẽ chờ mình về thôi.

Mình về thì như Tết cho mọi người. Các lễ nghi cũng đơn giản lại, một phần vì kinh tế nên tiết kiệm, tối giản.

Điều quan trọng là vui mà đón năm mới như mùa xuân rực rỡ. Vẫn như mọi năm, Tết tôi rất thích đi chùa, đi dạo các con phố vắng vẻ ngắm Sài Gòn ngày Tết, xuống khu quận 5 ăn uống với bạn bè, người thân... Một điều quan trọng là vẫn thể thao để giữ cân nặng, tránh sau Tết lại mập ú ra...

Tết với tôi chỉ đơn giản vậy thôi. Mong mọi điều luôn nhẹ nhàng và an yên. Là những câu chúc bình an, những thông điệp tốt đẹp, như những bao lì xì mang nhiều phúc lành lan tỏa muôn nơi. Chúc mọi người những ngày cuối năm đi đến nơi về đến chốn, về nhà có Tết đợi mình.

Thông tin

Tổng hợp tin tự động tinmoi-247.com (r) © 2020