Chuyên mục  


"Chiều cuối giờ chờ anh qua đón em đi ăn nhé! Anh nhờ ông bà nội đón hai đứa về bên đó, nay chúng mình lang thang. Lâu rồi chẳng trốn con" - Nhận tin nhắn đầu giờ chiều từ chồng, em nghĩ thầm "Nay sao dở chứng thế nhỉ?".

Quay vào tập trung cho cuộc họp buổi chiều, em quên luôn tin nhắn. Xong việc về phòng, người mệt bã, chồng đã "lù lù như đống rơm" ngồi đợi. Em giật mình, thấy có lỗi với anh.

Nhìn vẻ thản nhiên của vợ, anh chau mày: "Mẹ Bo không nhớ gì thật á?". "Nhớ gì?". "Không nhớ nay là ngày gì luôn?". "Không sinh nhật ai. Không kỉ niệm gì. Thế nay là ngày gì?". Anh lắc đầu: "Cứ đi rồi nhớ".

Anh đưa em đến một quán ăn phong cách Nhật thật xinh xẻo. Em hoài nghi, sao tự dưng ăn đồ Nhật? Ồ, nay ngày 8, tháng 8. Trời đất! Đó là ngày tháng chúng mình đi tuần trăng mật ở "đất nước mặt trời mọc".

Vậy mà em đã quên mất cái ngày đặc biệt này. Đặc biệt vì chúng ta đã dỗi nhau khi chọn ngày này đi tuần trăng mật.

Em đòi đi Hàn Quốc vào đúng ngày sinh nhật anh, nghĩa là sau đám cưới hơn 2 tháng. Anh thì thuyết phục em đi Nhật Bản vào ngày 8/8, ngay sau đám cưới 3 tuần cho "nóng hổi". Anh kêu, số 8 tượng trưng cho thịnh vượng, hai số ghép lại của ngày và tháng là biểu tượng của thịnh vượng, đại phát quanh năm.

yeu2.jpg

Tính em lanh chanh, ương bướng, đã quyết thì không muốn thay đổi, thế là vùng vằng cãi nhau. Em lên án anh "gia trưởng, độc đoán, vừa lấy nhau về đã đòi… cầm quyền quyết định".

Anh phê bình em "không vì cái chung, không có tinh thần xây dựng, lúc nào cũng bạn với bè". Thế là chuyện bé xé ra to, suýt nữa thì mất cả trăng mật vì không đứa nào chịu đứa nào, bị bố mẹ hai nhà chỉnh đốn cho một trận mới làm hoà nhau.

Cuối cùng thì hai đứa cũng làm hoà, cũng kịp lo làm thủ tục xin cấp visa đi Nhật Bản. Anh từng học bên đó gần 3 năm nên chúng mình chẳng cần phải đi theo tour, anh là hướng dẫn viện xịn nhất của vợ rồi. 14 ngày ở Nhật Bản, anh đã đưa em đi trải nghiệm biết bao điều thú vị ở đất nước này.

Lần đầu em được đặt chân lên bãi biển và đảo ở Kyushu, công viên bãi biển Aoshima; tham dự nghi lễ thả đèn lồng tưởng niệm vụ đánh bom nguyên tử ngày 6/8/1945… Chúng mình đã có 5 ngày khám phá Công viên quốc gia Hokkaido, dãy Alps Nhật Bản, núi Daisen và những ngọn núi khác ở Shikoku… 

Tối nằm trong vòng tay anh, anh thì thầm kể cho em nghe về những tháng ngày anh sinh sống, học tập tại Nhật Bản, anh đã tranh thủ từng chút thời gian làm thêm kiếm tiền đi du lịch, khám phá "xứ sở hoa anh đào" ra sao.

Anh kể cho em nghe về sự tích những bông hoa cúc 16 cánh được xem là quốc hoa của Nhật Bản, kể về những điều anh mắt thấy tai nghe, ngưỡng mộ ý chí của những đồng nghiệp nước bạn...

Yêu nhau gần 3 năm mà chưa bao giờ em được nghe anh kể nhiều chuyện đến thế. Càng nghe, em càng khâm phục sự hiểu biết và vốn sống của chồng em.

Sau chuyến trăng mật đó, bé Bo đã tượng hình. Anh hỏi em sao thích tên con ở nhà là Bo? Em đùa, vì chứ B giống số 8, đánh dấu ngày chúng mình hoài thai con… Ấy thế mà rồi, từ bao giờ, em quên luôn ngày 8/8, quên những ký ức xếp lớp vùng kỉ niệm…

Thời gian! Thời gian như con tàu chở trăm mối lo toan, gánh nặng chất chồng. Có năm, trước đó thì em nhớ mà đến đúng sinh nhật của anh thì em lại quên, về muộn. Anh vẫn đùa em, đó là "hội chứng lú sau sinh của bà cụ thân sinh hai đứa trẻ".

Như hôm nay, tưởng anh sẽ giận em. Thế mà anh bảo, "anh thương em nhiều hơn. Em vừa làm vợ, làm mẹ, làm dâu, vừa phấn đấu sự nghiệp, khẳng định bản thân lại chăm lo, tạo dựng tổ ấm hạnh phúc an toàn cho 3 bố con anh thì còn đâu khoảng trống mà nhớ đến vài ba ngày kỉ niệm.

Nhưng anh sẽ nhớ, để chúng mình có cớ thể hiện sự quan tâm, yêu thương nhau thật nhiều hơn nữa"…

Anh đúng là biết cách làm cho người ta muốn khóc đây này!

yeu.jpg?width=150Yêu
Nghe tin con trai lấy toàn bộ tiền mừng cưới đi hưởng tuần trăng mật, tôi đổ bệnh vì sự tiêu xài hoang phí của con

Theo Phụ nữ Việt Nam

Thông tin

Tổng hợp tin tự động tinmoi-247.com (r) © 2020