Mùng 3 tết vừa qua, lớp cấp ba chúng tôi họp lớp. Bạn học cũ lâu ngày không gặp, tất nhiên sau một hồi ăn uống, là lúc mọi người cùng trò chuyện với nhau và nhắc lại những kỉ niệm quá khứ.
Một cô gái than thở: "Nếu lúc trước tốt nghiệp tôi chọn đi du học, thay vì lấy chồng, vậy thì bây giờ cuộc đời tôi có lẽ đã khác. Thậm chí có khi giờ đã trở thành phú bà, hưởng vinh hoa phú quý, không cần phải sống ra nông nỗi này…"
Câu nói này khiến nhiều người không nhịn được mà cảm thán:
"Tôi cũng vậy, nếu tôi chọn ở lại Sài Gòn thay vì về quê làm việc, bây giờ tôi đã trở thành tầng lớp ưu tú."
"Chúng ta đều chọn sai rồi."
Nói mãi, rốt cuộc mọi người cũng nhắc tới một người – Hoàng Oanh – cô bạn đạt số điểm cao nhất lớp lúc ấy. Vốn dĩ thầy cô ai cũng tin tưởng Hoàng Oanh sẽ được nhận vào một trường đại học nổi tiếng.
Nhưng không ngờ học đến lớp 11, bố cô ấy lâm bệnh nặng, gia đình phải vay nặng lãi để chữa chạy, vì để trả nợ, cô ấy đã thôi học.
"Nếu Hoàng Oanh không nghỉ học, có lẽ giờ cô ấy là người giỏi nhất, giàu nhất trong số chúng ta rồi nhỉ?"
Lúc chúng tôi tốt nghiệp, Hoàng Oanh đang đi rửa bát ở nhà hàng. Khi chúng tôi đam mê các cuộc vui ở trường đại học, Hoàng Oanh còn chưa tốt nghiệp cấp ba.
Tôi khẽ cười, thật ra nửa năm trước, tôi đã gặp lại Hoàng Oanh rồi. Sau 10 năm, cô ấy vẫn như thế, nhiệt huyết và sự nỗ lực của cô ấy chưa từng bị suy thoái.
Bởi vì chưa có bằng cấp, cô ấy chỉ có thể làm công việc chân tay. Nhưng với sự nghiêm túc đó, nhiều người đã giới thiệu cho cô ấy các công việc khác, nhờ vậy, thu nhập của cô ấy đã tăng lên hằng tháng, giúp duy trì chi phí chữa bệnh của bố.
Đợi sức khỏe bố cô ấy ổn định hơn, cô ấy bắt đầu bán hàng, dần dần học hỏi trở thành nhân viên bán hàng của công ty.
Lúc đầu, do vấn đề bằng cấp mà nhiều công ty đã từ chối cô ấy.
Hoàng Anh không chán nản, cô ấy đăng kí các lớp bổ túc để có được tấm bằng, mỗi ngày vừa làm vừa học, chỉ có thể ngủ 3,4 tiếng.
Sự chăm chỉ của cô đã được đền đáp khi cô được nhận vào làm trong bộ phận tiếp thị ở một công ty lớn.
Trong thời điểm này, cô cũng gặp được tình yêu của đời mình, kết hôn và sinh con.
Dù ở nhà, là bà nội trợ bận rộn, nhưng mỗi khi ra ngoài tìm kiếm hợp đồng, Hoàng Oanh lại trở thành nhân viên chỉn chu, tạo dựng được ấn tượng tốt với khách hàng.
Để cải thiện doanh thu bán hàng của mình, cô đã tự in các chi tiết sản phẩm thành cuốn sách nhỏ, ghi nhớ nội dung, sau đó nắm bắt tâm lý khách hàng, trò chuyện và thuyết phục họ.
Các mối quan hệ làm ăn sau này cũng vì vậy mà có hiệu quả hơn.
Ảnh minh hoạ
Trong vài năm qua, thành tích bán hàng của cô ấy không ngừng tăng lên qua các năm. Từ một nhân viên bán hàng bình thường, trở thành nhân viên bán hàng cao cấp, sau đó trở thành giám sát bán hàng. Còn giờ đã là giám đốc rồi!
Cách đây không lâu, công ty mở ra thị trường mới và cần một phó chủ tịch để chịu trách nhiệm hoàn toàn, cô ấy đã đánh bại rất nhiều đối thủ cạnh tranh và trở thành phó chủ tịch trẻ nhất của công ty.
Cô gái rửa bát ngày nào, giờ đã trở thành giám đốc bán hàng. Tất cả đều nhờ vào việc nỗ lực hết mình.
Bây giờ, cô ấy dư sức giúp bố mẹ trả hết nợ, đời sống vợ chồng cũng hết sức hạnh phúc.
Ảnh minh hoạ
Chúng ta thường luôn cho rằng, lựa chọn rất quan trọng, thậm chí lựa chọn sai rồi nó còn ảnh hưởng đến vận mệnh cả đời của một người. Nếu lựa chọn đúng thì hành trình tương lai của bạn sẽ suôn sẻ hơn rất nhiều, nếu lựa chọn sai thì cả đời sẽ bị hủy hoại.
Nhưng thật ra, có ai mà đưa ra lựa chọn đúng được cả đời đâu.
Lựa chọn sai, chúng ta vẫn có thể dùng nỗ lực để cứu vãn. Lựa chọn dù đúng nhưng không nỗ lực, mọi thứ đều chỉ là công cốc.
Bạn nhìn Hoàng Oanh thì biết, những người luôn luôn nỗ lực, việc họ thành công cũng không có gì đáng ngạc nhiên cả.
Bởi vì bất kể họ lựa chọn con đường nào đi nữa, đều nghiêm túc thực hiện, và vì vậy đạt được thành tựu xứng đáng với những gì đã bỏ ra.