Ngày 13/12, Nguyễn Anh Khoa, 31 tuổi, bị TAND TPHCM xét xử về tội Giết người sau hơn một năm sát hại người cha 72 tuổi trong căn nhà 3 tầng ở quận Phú Nhuận. Bị cảnh sát dẫn giải vào phòng xử án, bị cáo với dáng người cao lớn đưa mắt nhìn xung quanh nhưng không có một người thân thuộc.
Cáo trạng xác định, sau khi đi du học Singapore về, Khoa sống chung với cha là ông Tuấn - tiến sĩ, giảng viên đại học. Tuy nhiên, giữa hai người thường xuyên xảy ra mâu thuẫn.
Ngày 27/5/2022, Khoa hỏi giấy tờ nhà để đâu, ông Tuấn không trả lời. Hắn nghi ngờ cha đã thế chấp sổ đỏ cho ngân hàng để vay tiền đầu tư đất, ép ông mở két sắt tìm kiếm nhưng không thấy. Tức giận, Khoa nhốt cha vào căn phòng trống trên tầng hai khóa trái cửa, giữ điện thoại không cho liên lạc với ai. Trong thời gian nhốt ông Tuấn từ ngày 27/5/2022 đến ngày 6/6/2022, Khoa tiếp tục hỏi giấy tờ nhà nhưng người cha không nói nên nhiều lần đánh nạn nhân sưng tay, mặt.
Ngoài ra, Khoa còn yêu cầu ông Tuấn chuyển hơn 190 triệu đồng vào tài khoản của mình. Đến sáng 6/6/2022 ông Tuấn có dấu hiệu đuối sức, Khoa cho uống thuốc giảm đau rồi bỏ ra ngoài. Khi quay về, hắn thấy cha trào bọt mép, cắn lưỡi, liền dùng tua vít nhét vào miệng. Nạn nhân tử vong sau đó.
Bị cáo Nguyễn Anh Khoa tại tòa hôm nay. Ảnh: Hải Duyên
Sau khi gây án, Khoa gom đồ dùng cá nhân, vàng, tiền... bỏ đi rồi thuê khách sạn ở. Hắn sau đó gọi điện cho con nuôi của mẹ mình, kể lại sự việc. Người này báo cho gia đình nạn nhân đến kiểm tra và trình báo công an. Một ngày sau, Khoa bị bắt.
Quá trình điều tra Khoa thừa nhận toàn bộ hành vi phạm tội. Về việc lấy một số tài sản của nạn nhân, anh ta cho rằng không có ý định chiếm đoạt, mà "lo sợ sự việc lộn xộn làm mất tài sản nên mang theo để giao nộp cho cơ quan điều tra khi ra đầu thú". Do đó, nhà chức trách không xử lý Khoa về tội Cướp tài sản.
Tại tòa hôm nay, Khoa tỏ ra bình thản khi được gọi lên thẩm vấn. Giọng to, bị cáo rành rọt trình bày về mối quan hệ với nạn nhân. Khoa cho biết, sau khi cha mẹ ly hôn đã sống với ông Tuấn. Hơn 10 năm trước anh ta đi du học, sau đó quay về tiếp tục sống với cha nhưng không có nhiều tình cảm, thường xảy ra mâu thuẫn.
Theo Khoa, lý do hai cha con thường xảy ra xích mích là ông Tuấn không tập trung lo sức khỏe tuổi già, thường ra ngoài nghe người này người kia đi đầu tư. Trong khi đó anh ta là người được đào tạo về lĩnh vực đầu tư, nhiều lần góp ý mà ông không nghe. Ngoài ra, trong sinh hoạt hàng ngày ông Tuấn là người rất hà khắc.
"Chỉ bị cáo sống được với ổng chứ chả có ai chịu được", Khoa nói, thêm rằng nhiều tháng trước khi xảy ra vụ án hai người đã không nói chuyện với nhau.
Trả lời HĐXX, bị cáo thừa nhận khi xảy ra sự việc hai cha con có lời qua tiếng lại về sổ đỏ căn nhà. Khoảng 6 tháng trước anh ta nghe nhân viên ngân hàng đến nhà nói ông Tuấn đã thế chấp giấy tờ để vay tiền đầu tư. Vì Khoa đã có kế hoạch ra ngoài sống riêng nên muốn biết tình trạng căn nhà lúc đó như thế nào. "Cha bị cáo đã về hưu, tuổi cao, cần có căn nhà đảm bảo cuộc sống. Nếu thấy được sổ đỏ bị cáo sẽ yên tâm mà ra ngoài ở", Khoa khai.
Không chấp nhận lời khai này, chủ tọa nghiêm giọng: "Nhà của cha bị cáo. Ông ấy muốn làm gì là quyền của ông ấy". Khoa đáp: "Tuy là tài sản của cha nhưng nó cũng là kỷ niệm của mẹ bị cáo".
Bị chất vấn về việc nhốt cha và thực hiện hành vi phạm tội với nạn nhân, Khoa nhiều lần nói "không nhớ rõ" nhưng thừa nhận có dùng roi mây đánh. "Căn phòng lúc đó rất ngổn ngang, có cái gì bị cáo dùng cái đó đánh. Nhưng bị cáo chỉ đánh một lúc, chứ không phải tra tấn ông trong nhiều ngày. Bị cáo từng học quyền anh, nếu đánh nhiều thì ổng chỉ chịu đựng được vài giây", Khoa nói.
Về hành vi vuốt cổ, lấy tua vít nhét vào miệng ông Tuấn, bị cáo giải thích làm vậy để sơ cứu, do lúc đó nghĩ ông bị nghẹn khi uống thuốc và cắn lưỡi. Thẩm phán hỏi "vì sao không đưa nạn nhân đi cấp cứu", Khoa trả lời "vì hoảng sợ".
HĐXX cũng dành thời gian thẩm vấn bị cáo về lý do gom hành lý, tiền, vàng bỏ đi sau khi biết cha chết. Khoa cho rằng vì muốn đi tìm gặp mẹ rồi sẽ ra đầu thú, song bà ở xa quá nên đã gọi cho con nuôi của bà kể lại sự việc. Còn số vàng của ông Tuấn, anh ta sẽ mang nộp cho cơ quan điều tra khi đầu thú, vì sợ sau sự việc nhiều người vào nhà lộn xộn sẽ bị mất. "190 triệu đồng chuyển vào tài khoản của bị cáo là do ông tự nguyện, chứ bị cáo không ép buộc. Đây là tiền mẹ bị cáo nhiều lần cho, cùng với tiền bị cáo tiết kiệm được gửi cha nhiều năm trước. Bị cáo muốn lấy lại để chuẩn bị ra ngoài sống", Khoa khai.
Sau hơn một giờ xét hỏi, HĐXX đánh giá lời khai của Khoa mâu thuẫn với nhiều lời khai trước đó tại cơ quan điều tra, không thành khẩn và chưa nhận thức được hành vi phạm tội của mình. "Những gì bị cáo trình bày chỉ là biện hộ. Cách trả lời của bị cáo thể hiện sự hậm hực, đổ lỗi cho cha mình. Cái toát lên trong vụ án này là bị cáo muốn nhắm đến tài sản của cha chứ không yêu thương gì ông", chủ tọa nói.
Thẩm phán chưa dứt lời, Khoa lập tức xin được trình bày và khẳng định việc sát hại cha hoàn toàn không muốn nhắm đến tài sản, bản thân không phải là người coi trọng tiền bạc. Lý do bị cáo thường xích mích với cha là thường bị ông mắng "lông bông không lo làm ăn".
HĐXX sau đó hội ý, quyết định trả hồ sơ, đề nghị VKS làm rõ các dấu hiệu hành vi Cướp tài sản và tình tiết định khung tăng nặng Giết người mang tính chất côn đồ của bị cáo.
Hải Duyên