Chuyên mục  


Bước vào 1 quán cafe vắng lặng ở thủ đô Hà Nội vào giữa trưa, An mở đầu buổi phỏng vấn: "Thật, tôi không biết phải nói gì, 4 năm qua cuộc sống của tôi chẳng có gì đặc biệt. Đi học, đi làm, làm mẹ rồi chăm con thế thôi!"

  • An Nguy - Alex Nguyễn gần 10 năm "sóng gió" từ trạng thái "đã kết hôn" đến quyết định gây chấn động

Thế nhưng chỉ vài phút, một câu chuyện thoáng qua cũng đủ làm An Nguy chực trào nước mắt. Có lẽ sau 4 năm ở Mỹ, cuộc đời An đã lật mở sang nhiều trang sách mới không chỉ dừng lại ở 2 chữ "thế thôi" như cô đã nói. Sau thời gian làm mẹ và cùng lúc chiến đấu căn bệnh u xơ tử cung, An đã trở thành người phụ nữ từng trải 2 nguồn năng lượng đối nghịch: 1 nửa mạnh mẽ, cá tính, 1 nửa lại đầy rẫy tâm tư và dịu dàng.

Clip: "Làm mẹ là chỉ nghĩ được cho con thôi..."

Xin chào An Nguy, trở về Việt Nam sau 4 năm và có thêm 1 vai trò rất mới - 1 người mẹ, bạn có thể chia sẻ thêm về khoảng thời gian làm mẹ của mình?

Đó là quá trình tôi thay đổi rất nhiều. Kể ra thì cũng không biết phải bắt đầu từ đâu cả. Đoạn này tôi cũng nhận ra là từ ngày có con, tính tình mềm mỏng hơn, không cọc cằn nữa, khá là kiên nhẫn với mọi người chứ không chỉ là con.

Khi tôi quyết định sinh em bé, tôi chấp nhận 1 phận định dạng của mình sẽ mất, cuộc sống của em bé cũng chính là cuộc sống cá nhân của mình. Có những thứ muốn làm, bây giờ sẽ không làm được nữa. Chẳng hạn muốn đi chơi muộn thì sẽ không thể nào đi được nhưng mà tôi sẵn lòng chấp nhận và hy sinh vì nó, mình tìm cách để thích ứng với những chuyện đấy. Thi thoảng cũng ước được đi chơi 1 tí nhưng thực ra cũng không quan trọng lắm.

Có 1 câu nói thế này, "Sinh con là bạn quyết định để trái tim mình ngoài cơ thể". Xem ra, việc làm mẹ phải mang theo rất nhiều trách nhiệm và thậm chí là...hoảng sợ vì đôi khi mình không thể kiểm soát được mọi thứ?

Người bình thường cũng sẽ có những áp lực, khó khăn nhất định mà bản thân không thể kiểm soát được, chứ đừng nói đến việc làm mẹ.

Tôi mới nhận ra là hồi trước, tôi cứ nghĩ là có con là có cái hướng để mình đi, có cái đích để phấn đấu thôi. Hôm trước lại ngộ ra, có con còn là trách nhiệm đi theo mình cả 1 cuộc đời nữa. Ôi giời ôi, hú hồn, bây giờ mới nhận ra điều đấy!

Bây giờ mới nhận ra là vì nó lớn rồi đấy, mới thảnh thơi nghĩ về tương lai nhiều hơn chứ hồi mới đẻ xong, lại quá sốc, quá bận, còn phải nằm bệnh viện để chữa u xơ nên không nghĩ được gì nhiều. Đến khi có thời gian ngồi chiêm nghiệm lại mới thấy ôi thôi chết rồi! Bây giờ nó mới lớn như này thôi, mai mốt nó dậy thì, nó lớn, rồi lỡ nó giống tôi hồi trước thì tôi không hiểu tôi phải làm thế nào có thể đương đầu với một phiên bản khác của An Nguy nữa…

Một người mẹ từng chia sẻ với tôi khoảng thời gian có con họ thấy vô vàn nỗi sợ, kinh khủng nhất là "sợ chết". Là người mẹ đã dũng cảm vượt qua những cú sốc, gồm việc phát hiện khối u khi sinh con, An Nguy liệu có rơi vào trạng thái nào tương tự?

Có chứ, lo nhiều lắm. Lúc nào cũng lo, lo hết cái này cái nọ tới cái kia, lo đường ngắn, lo đường dài.

Nói về chuyện sợ chết, tôi có 1 người bạn, mẹ bạn ấy mất sớm, năm 2 tuổi mẹ bạn ấy đã mất rồi. Bạn kể là lúc sinh bạn ấy ra, hầu như mẹ toàn phải nằm 1 chỗ, phải thử rất là nhiều thuốc điều trị để cố gắng ở lại với bạn ấy. Bạn ấy nói với tôi là: “Nếu em nghĩ tất cả những cái đau đớn mà mẹ em đang chịu, là để chỉ cần ở lại được với em í, thì em sẽ không thể nào chịu được. Có lẽ mẹ bạn ấy không phải là đang cố để sống, mà là sợ để bạn ấy phải sống 1 mình..." Thì đấy, lúc đó chỉ nghĩ được cho con thôi. Làm mẹ ấy, lúc nào cũng thấy lo lắng, xong lúc nào cũng cảm thấy mình là người có lỗi, lúc nào cũng cảm thấy là mình không đủ tốt.

Đó là 1 cảm xúc không tốt, cho cả chính mẹ và con? Bởi lẽ con cái ai lại chẳng mong mẹ mình hạnh phúc?

Thì đấy, vậy nên người ta mới nói là nuôi con mới biết lòng cha mẹ mà! Lúc nuôi, nó hành cho rồi mới biết mùi. OK, đợi nó lớn, nó hành cho nữa thì còn biết nữa.

Sinh con giữa bộn bề lo lắng, An Nguy có từng trải qua khoảng thời gian bị trầm cảm sau sinh?

Tôi nghĩ có bị một chút. Thứ nhất là cơ thể tôi thay đổi, hoocmon thay đổi, không được ngủ nhiều, hay suy nghĩ về tương lai,... Thế nên đương nhiên là sẽ có, nhưng quan trọng là tôi có những người sẵn sàng giúp đỡ mình về cả mặt thể chất lẫn tinh thần.

Tôi cũng chỉ là 1 người bình thường thôi mà, không mạnh mẽ hơn ai cả. Nhưng tôi nghĩ ai có quyết định làm mẹ rồi thì phải mạnh mẽ lắm mới có được quyết định như thế. Tại vì đấy là 1 trách nhiệm cả đời của mình đấy, không phải chăm mấy hôm chán rồi bỏ, hết “cute” rồi bye!

Có bao giờ, An Nguy hình dung về Bay khi lớn lên, liệu sẽ giống mình, hay khác mình, hay là mong muốn bé sẽ trở thành một hình mẫu nào đó?

Tôi mong nó bình yên với trở thành người tốt thôi. Tôi không đòi hỏi nhiều. Còn tính cách thì sẽ do giáo dục. Để xem, tôi mà giáo dục thì Bay sẽ thành cái gì. Tò mò lắm nhưng mà cũng hơi sợ.

Là 1 gia đình đặc biệt, lại có sức ảnh hưởng trên MXH. Làm thế nào để An Nguy và Alex có thể vượt qua những định kiến từ xã hội để tập trung vun vén cuộc sống gia đình theo 1 cách bình yên nhất?

Không biết có phải may mắn không nhưng hàng xóm ở bên kia cũng không quan tâm đến cuộc sống của nhau nhiều cho lắm. Bố mẹ Alex cũng không bất ngờ mấy. Nhưng có lẽ ba mẹ tôi ở Việt Nam sẽ chịu nhiều áp lực hơn tôi và Alex. Lúc chia sẻ chuyện có con thì mẹ tôi cũng hơi bất ngờ.

Tôi có bầu tầm 3 - 4 tháng gì rồi mới báo cho mẹ, hình như mẹ chỉ thả có 1 cái like. Cũng là cách yêu thương hơi khó hiểu đấy. Xong đến lúc sinh em bé xong thì bà sang bà trông thôi, được 9-10 tháng là đi về Việt Nam.

Tại sao An Nguy lại quyết định công khai bé MXH trong khi bản thân lại sống khá kín tiếng. Bạn có sợ sự nổi tiếng sẽ tác động đến cuộc sống của con sau này?

Tôi cũng có 1 suy nghĩ là không được tích cực cho lắm, là khi mà Bay sinh ra đã nổi tiếng như thế thì bản thân nó sẽ có nhiều áp lực. Tức là nó cũng không thể ra đường như nhiều đứa trẻ bình thường được. Bay bình thường ngoan ngoãn nhưng ra ngoài lỡ như có khóc, có quấy người ta cũng sẽ đánh giá. Hay là ăn mặc cũng không được bô nhếch, dù thật ra tôi cũng bô nhếch lắm, cho nó thoải mái ấy mà.

Cũng không biết sau này như nào nhưng nổi tiếng cũng đem lại nhiều trải nghiệm hay ho với Bay. Gặp ai thì Bay cũng vui vẻ cười, chào các kiểu. Sau này biết đâu đấy nó muốn làm cái gì thì sự nổi tiếng chính là bước đệm để nó làm những công việc nó muốn, còn nếu không muốn nổi tiếng nữa nó sẽ tự dừng cái việc đó lại được. Hiện tại thì cũng thấy ổn.

Nếu bé hỏi về showbiz, sự nổi tiếng của chính mình, thậm chí là sự đặc biệt của gia đình thì An Nguy sẽ trả lời thế nào?

Có thế nào thì nói thế đấy thôi. Một ngày mẹ làm vlog rồi tự dưng nổi tiếng, thế rồi con ăn theo mẹ. Phải nói thật với Bay tất cả mọi thứ. Nhân vô thập toàn mà, không phải giấu giếm gì cả.

Có 2 trường hợp, 1 là bé sẽ vui vẻ đón nhận, 2 là không. Bạn đã suy tính đến việc này chưa?

Quan trọng là cách tôi giáo dục con, trao đổi với con như thế nào. Còn cách em đón nhận thế nào đấy lại ngoài tầm kiểm soát của tôi, đừng cố gắng lo lắng làm gì. Tôi không thể bắt buộc là mẹ kể như thế này rồi, con phải chấp nhận đấy, không thể! Kể cả mình làm như thế thì có khi đó chỉ là bề ngoài thôi, còn thật sự như thế nào thì mình không biết. Tôi cũng không muốn nó sẽ nói dối mình về điều nó cảm nhận đâu.

Giống như bạn tôi, gia đình mâu thuẫn khá là nhiều và nó đã từng nói thẳng là tại sao ba mẹ không ly dị luôn đi, để cả 2 người được hạnh phúc. Trong khi đó, bố mẹ lại muốn gìn giữ gia đình, cho con cái được thoải mái vì con cái ai chẳng muốn được ở với bố mẹ. Tuy nhiên, bản thân đứa con không muốn như thế. Đấy là mẹ nghĩ, không phải là con. Thế nên tôi sẽ lắng nghe mong muốn của con, không phải lắng nghe mong muốn của chính mình.

Con cái thường đứng về phía gia đình, không thích mẹ mình bị tổn thương. Lỡ như Bay có ác cảm với showbiz vì những ồn ào xưa cũ của bạn thì sao?

Từ trước đến giờ, người ta hay có cái nhìn hạn hẹp là 1 câu hỏi được đưa ra, ta chỉ có thể trả lời đúng hoặc sai. Nhưng tôi sẽ cố gắng để cho con mình có được cái rộng mở, hiểu được là cùng 1 phương án ấy, cùng 1 vấn đề ấy mình có thể có nhiều cách giải quyết.

Nói là showbiz thế nọ, thế kia nhưng bạn ra đời, làm các công ty khác cũng một tỉ thứ việc như thế. Chẳng qua showbiz là môi trường lớn hơn và được nhiều người biết đến hơn. Tôi đã đi làm rất nhiều công ty và chả thấy gì khác nhau cả. Vấn đề là mình có muốn tham gia vào những ồn ào đó hay không thôi.

Trở lại Việt Nam sau 4 năm, An Nguy có tính toán gì về việc trở lại showbiz, hay đây chỉ là 1 hành động bộc phát?

Cũng không có tính toán gì cả. Tôi là người không ở được 1 chỗ quá lâu, từ bé đã có mong muốn được đi nhiều nơi chứ không phải là làm ra tiền hay có vị thế gì cả. Nhưng các cụ chỉ muốn mình ở yên 1 chỗ, xong bắt đầu an cư lập nghiệp mà tính tôi thì cứ muốn đi. Thế nên lúc đầu tôi có học quản trị khách sạn, tôi muốn đi đến 1 đất nước này, làm việc ở khách sạn đấy, sống 1 thời gian xong rồi tôi lại đi sang 1 nước khác, tôi lại làm tiếp.

Clip: "Kể cả mà tôi sống bình yên, thì tôi cũng tằng tằng thế này, không có vị thế nào trong showbiz cả"

Dạo này có thấy An Nguy trở lại làm vlog, tại sao bạn lại quyết định tiếp tục con đường này trong khi đó không hẳn là con đường “màu mỡ” nữa?

Thời của tôi, người làm vlog rất ít nên đồng nghĩa với việc tiền cũng ít. Có ai thuê làm gì đâu, nổi cũng chỉ có tiếng thôi làm gì có miếng, nổi tiếng cho có cả thôi. Còn bây giờ các bạn làm Youtube, làm Tik Tok, làm Instagram, Kols các thứ kiếm được nhiều mà. Nói là Vlogger đời đầu cho nó oai thôi chứ có được cái gì đâu. Thấy các bạn làm sáng tạo phải theo cái guồng, TikTok thì 1 ngày đăng 3 lần, tài thật. Tôi chịu, 1 tuần tôi post 1 lần thì được. Thế nên thỉnh thoảng cũng có mấy cái nhảm nhảm, mình cũng thông cảm được.

Đợt này tôi cũng bận, cũng mấy tháng rồi chưa làm vlog đâu. Lúc thì tuần nào cũng ra lúc thì mấy tháng rồi vẫn chưa thấy gì cả. Cũng khó trả lời tại sao lắm, có những cái mình muốn làm thì cứ làm thôi. Sắp tới tôi định làm 1 series với Bay ở nhà, cũng không đặt nhiều kỳ vọng như thời đầu làm vlog. Ai ủng hộ thì ủng hộ, không thì thôi vậy.

Đã bao giờ An Nguy nghĩ rằng, nếu không có ồn ào xảy ra vào 4 năm trước, bây giờ bạn đã có 1 vị thế rất khác trong showbiz?

1 người nghệ sĩ, muốn có được vị thế thì họ phải đóng góp được gì cho showbiz. Họ phải có tài năng, một điều gì đấy mà khán giả vẫn yêu, vẫn quý. Có thể là giọng hát, có thể là diễn xuất chứ không phải nhờ scandal hay nhờ drama gì đấy.

Đã từng có người nói với tôi, người ta không quan trọng việc được nhắc đến bằng cách nào, chỉ cần được nhắc đến thôi là được rồi. Tôi nghĩ đấy là 1 suy nghĩ rất sai lầm. Đồng ý, người ta nhắc đến nhưng nhắc đến mình thế nào và trong bao lâu? Được nhắc đến 1 lần xong rồi tịt mãi thì để làm gì? Họ nghĩ những cái scandal hay drama sẽ là cái đòn bẩy để mà người ta có thể tiến xa hơn nhưng thật sự là không. Để tiến xa hơn thì cần tài năng, thông minh, phải có đầu óc chứ không thể bất tài mà ở trong showbiz lâu được. Cái nữa là họ có cá tính, có cái màu riêng chứ làn nhàn thì khó mà bật lên. Mà những cái tôi vừa liệt kê ra thì tôi không có mấy. Cho nên nếu bạn bảo là không có những cái drama hay scandal xảy ra thì tôi có vị thế trong showbiz không, thì không! Kể cả tôi có bình yên đến mấy đi chăng nữa thì tôi cũng không có đủ tài năng, không có đủ thông minh và không có đủ cái màu để có vị thế cao trong showbiz được. Tôi nói thẳng 1 câu nó là như thế!

Cái nữa, đấy là tham vọng. Ở Việt Nam rất hay bị nhầm lẫn, nghe từ tham vọng theo một cách tiêu cực nhưng mà tiếng anh nó chỉ là "ambitious", 1 từ rất trung tính, không tích cực hay tiêu cực gì cả. Tôi không phải là người như thế! Vậy nên nếu không có drama thì tôi vẫn như thế này, tằng tằng thôi chứ không có gì lớn lao cả.

Tôi xin phép phản biện. An Nguy khá thông minh, lại có cá tính đấy chứ. Bạn là thủ khoa đại học, từng tham gia The Face, làm diễn viên, làm cả vlog?

Tôi làm The Face có ai thích đâu? Ai cũng bảo là không hợp làm người mẫu. Tôi bị loại từ tập 4.

Đi đến được tập 4 cũng đáng nể rồi! Nếu được đi thi, An Nguy có muốn đi thi tiếp?

Thi chứ, người ta cho là tôi thi ngay!

Nhưng tôi ghi nhận phản biện của bạn.

Đã có ai ngỏ lời mời An Nguy trở lại với showbiz?

Có rồi. Mời quay show với mời đóng phim thì có nhưng tôi chưa làm.

Bây giờ, An Nguy nhìn nhận showbiz với tâm thế nào?

Tôi không nghĩ nhiều về những chuyện đã xảy ra đâu. Giờ bận quá rồi tôi chỉ tập trung cho con tôi thôi, cái gì đến mình sẽ giải quyết đến đấy. Như mẹ tôi gọi là sớm chẳng đùa, trưa chẳng vội, nước đến chân mới nhảy. Tôi chẳng nghĩ được xa nhiều mà cũng chẳng nghĩ về quá khứ nhiều. Tôi chỉ những thứ đang ở trước mặt tôi thì tôi mới giải quyết được.

Lúc có quá nhiều ồn ào ập đến, An Nguy đã giải quyết bằng cách dừng hoạt động showbiz, trên mạng có nhiều tin đồn được đưa ra lắm nhưng người trong cuộc lúc đó nghĩ gì vậy?

Hồi đầu làm vlog thì mới bắt đầu để ý đến những gì người ta nói. Ai theo dõi An Nguy từ những ngày đầu khéo còn đọc được cả bình luận tôi tay đôi với người ta luôn. 1 thời gian sau thấy thôi, không cần thiết nữa. Mình không lãnh những cái năng lượng tiêu cực vào người dù mình biết là nó vẫn ở đấy.

Đợt trước thầy Trần Thành Nam có nói với mọi người là nguồn năng lượng tiêu cực giống như 1 dòng sông đổ xuống thác. Nếu như mình chọn ngồi dưới thác, mình sẽ đau. Nếu như mình chọn xích ra xa, ngồi bên bờ thì sẽ không bị thác đánh cho đau. Chờ khi nào dòng thác chảy xong rồi, nó tĩnh lặng rồi, mình lại ngồi vào đấy. Đó cũng là 1 lựa chọn rất hay để tránh được những việc tiêu cực.

Dòng thác ấy bây giờ có lẽ đã tĩnh lặng rồi, An Nguy có còn muốn ngồi vào đấy, trở lại hoạt động trong showbiz?

Để mà nói thật thì đóng cũng được, người ta mời, cảm thấy hợp với nhau, thời gian, cát-xê các thứ ổn thì làm, thế thôi. Chứ nói là để chủ động đi tìm show hay phim để làm thì tôi chưa có được cái nhiệt huyết đấy.

Tôi là một người tùy hứng, đó là lý do tại sao mà tôi khó đạt được những cái bản thân đề ra. Đấy là cái mà tôi cần phải sửa, là điều không nên. Nhất là khi bây giờ tôi đã có con rồi, không thể cứ sống tùy hứng, muốn làm thế nào thì làm được.

Clip: "Hồi trẻ điên rồ lắm, tôi không hiểu nổi tôi nữa"

Tôi cũng là người khá tùy hứng nên có lẽ hiểu được cảm giác của An. Nhất là khi từ bỏ điều gì đó, tôi thấy vô định, chẳng biết làm gì tiếp. Còn bạn, sau khi quyết định rời showbiz, An Nguy có thấy trống rỗng?

Người tuỳ hứng là người quá dễ dãi với bản thân. Có những lúc, tôi không biết bản thân muốn gì cả, một phần vì tôi đã quá dễ dãi với bản thân. Thứ 2 là từ trước đến nay, tôi không có thói quen tự đưa ra quyết định. Từ nhỏ đến lớn, mẹ bảo đi học cái này thì học, làm cái này thì làm, ăn cái này thì ăn. Vì không biết phải chọn cái gì cả, thế là tôi quyết định chọn mỗi thứ một tí. Tôi đã làm nhiều nghề lắm rồi và không có nghề nào giỏi hẳn cả, nghề nào cũng bình thường. Thế cho nên là để giữ vững lập trường của mình, để biết chính xác mình muốn gì khó lắm.

Nhiều người cứ khuyên hãy sống theo cảm xúc, bản năng nhưng đó là điều sai trái vô cùng. Tuy nhiên, một số lại lấy đó làm kim chỉ nam. Sống theo bản năng thì dễ lắm nhưng mà sống theo lý trí của mình thì mới khó. Nếu bạn là người tuỳ hứng, bạn thử nghĩ về lúc nhỏ xem, sẽ có 1 điều gì đấy bạn thích hoặc 1 khoảnh khắc nào đấy cho bạn thấy được điều đó. Đôi lúc cũng cần nhờ đến những sự trợ giúp từ người xung quanh nhưng cái điều mà bạn đam mê nó đã được bộc lộ ra từ lúc nhỏ rồi. Chỉ có điều là hồi nhỏ mình không nhận ra, ba mẹ mình cũng không điều hướng được. Hồi xưa chúng ta chỉ có độ khoảng 10 đến 20 ngành nghề để chọn. Còn bây giờ, chúng mình có quá nhiều nghề để chọn, mà cứ thế bị ném ra ngoài đời thì sẽ không thể nào biết được mình muốn làm gì cả. Chúng ta cứ thử loạn hết lên xong vẫn rối. Đấy là 1 cái vấn đề mà rất nhiều bạn bây giờ đang gặp phải, tôi cũng đang gặp phải.

Bây giờ An Nguy đã thực sự tìm được điều muốn làm chưa?

Tôi vẫn đang băn khoăn nhưng giờ tôi có 1 cái mục tiêu là tất cả những gì tôi làm đều vì con nên mọi thứ cũng rõ ràng hơn. Chứ còn hồi trước, tôi cũng học, cũng chơi, hay có những quyết định gây sốc vì mình không phải nghĩ nhiều, làm đủ ăn đủ chơi là được.

Còn bây giờ có con rồi, phải nghĩ xem làm gì, ăn gì, đi đâu, hết bao tiền, nhiều thứ lắm. Bây giờ nó lại đang bỏ ăn nữa, tuần nào cũng hết 1 hộp sữa, 1 hộp sữa tầm 800 ngàn thôi là lác cả mắt ra rồi. Giờ làm gì cũng phải xem xét cẩn trọng vì mọi quyết định của mình đều ảnh hưởng đến tương lai của con.

Có thể thấy mẹ là người ảnh hưởng đến An rất nhiều. Cảm nghĩ của bạn về mẹ thì sao?

Về cơ bản cũng khá là tích cực.

Hồi mình còn nhỏ thì trách nhiều, bây giờ thì hiểu và đồng cảm hơn. Đương nhiên là vẫn có những cái mâu thuẫn nhưng có thể hiểu được, có thể thông cảm được chứ hồi trước là không hiểu gì về nhau cả. Đã khác nhau rồi xong rồi còn phương pháp giao tiếp cũng bị lệch. Nói chuyện với bạn thì okay, bình tĩnh được, còn nói chuyện với mẹ thì thêm tí nữa thôi là cáu đấy! Cả 2 đều không biết làm thế nào để diễn tả ý mình muốn nói theo hướng màu hồng. Cùng 1 cái ý nhưng có 2 cái cách diễn đạt khác nhau mà. Còn bây giờ mẹ hỏi là cứ dạ, vâng ạ, mẹ ạ. Thay đổi nhiều!

Kể ra thì việc sống trong 1 gia đình hà khắc sẽ khiến tâm lý trẻ con bị ảnh hưởng. Nhưng nhờ vậy ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn bởi xã hội ngoài kia còn…kinh khủng hơn gia đình nhiều An nhỉ?

Gia đình nào có bố mẹ chưa được tâm lý sẽ khiến con mình hơi có vấn đề về tâm lý. Gọi là những bậc phụ huynh có tâm lý chưa được trưởng thành. Vấn đề là các cụ bị 1 cái là đến tuổi lấy vợ gả chồng sinh con, xong rồi không được tìm hiểu tâm lý phát triển thế nào, con người ra làm sao. Đó không phải lỗi của bố mẹ nhiều đâu, đấy là do cấu trúc xã hội thôi.

Còn con cái đương nhiên bởi thời thơ ấu rất là nhiều. Tính cách của con trẻ được hình thành 90% trong 5 năm đầu đời. Bây giờ các bố mẹ Gen Z chịu khó tìm hiểu về các phương pháp nhiều hơn rồi nhưng đồng thời công nghệ phát triển, con cái phải ở trong nhà nhiều. Bố mẹ thì sử dụng điện thoại nhiều hơn. Nếu mình ý thức được những điều ấy thì mình cố gắng sửa.

Khán giả nhận xét An Nguy là cô gái cá tính, mạnh mẽ. An biết ơn vì nhờ vậy mà bản thân trở nên nổi bật giữa đám đông, hay đã từng ao ước rằng nếu mình biết tiết chế, nhàn nhạt thôi thì cuộc sống sẽ bình yên hơn?

Tôi cảm giác mọi người đang hiểu lầm về từ cá tính ấy. Họ chỉ nghĩ là 1 người mạnh mẽ, 1 người dám nói, dám làm mới là người cá tính. Nhưng những người hiền, kiên nhẫn, im lặng cũng là người có cá tính đấy chứ! Đó là những người rất bản lĩnh.

Nếu mà để mà nói thì tôi thấy tính cách nào cũng thú vị, mỗi người có 1 cái để người khác muốn tìm hiểu. Chẳng qua là những con người họ thể hiện cá tính ra ngoài, người ta sẽ dễ tìm hiểu hơn. Còn những người im lặng ấy, đương nhiên là người ta sẽ phải bỏ công sức ra. Mà con người ta thì thích đi cái đường dễ hơn là phải mất thời gian, phải bỏ công sức.

An Nguy có nói là từ nhỏ đến giờ bản thân hay có những quyết định gây sốc. Quyết định gây sốc của bạn gần đây là gì?

Những quyết định gây sốc của tôi giảm dần theo thời gian rồi. Càng có tuổi là càng đỡ chứ năm 19-20 tuổi, tôi còn bốc đồng hơn cái đợt vừa rồi nhiều, còn hơn cả cái đoạn làm vlog nhiều, đoạn làm vlog vẫn còn đằm chán. Hồi 19-20 tuổi tôi dã man lắm!

Dã man ở đây nên được hiểu như thế nào nhỉ?

Tôi chỉ nhớ là hồi đấy rất điên rồ thôi, còn bây giờ thì đương nhiên là sẽ đằm hơn. Bản thân tôi ngồi đọc lại những bài đăng lúc trước tôi còn không hiểu, tôi không hiểu nổi tôi nữa, không hiểu sao tôi lại viết những cái thứ như thế nữa! Hồi đó bảo gì cũng dám làm, gì cũng chẳng sợ ấy. Bây giờ làm gì cũng rén, có con xong càng rén.

4 năm qua, An Nguy đã sinh sống như thế nào và làm gì ở Mỹ khi không còn hoạt động showbiz nữa vậy?

Nhân sự chính trong nhà vẫn là Alex thôi. Còn tôi vẫn làm các công việc khác, chăm con để kiếm thêm thu nhập trang trải cuộc sống. Tôi thấy cuộc sống của tôi vài năm qua cũng không có gì đặc biệt trừ việc sinh bé Bay.

Thông tin

Tổng hợp tin tự động tinmoi-247.com (r) © 2020