Chuyên mục  


Sau 7 năm sống trong showbiz, Trúc Nhân khẳng định anh đã bớt sân si, độc tài hơn thuở mới vào nghề và biết cách nhìn nhận mọi việc ở góc độ sâu sắc hơn. Cũng vì lý do đó nên nhạc của anh dù vẫn mang đầy vẻ lém lỉnh, tinh quái nhưng đã có nhiều thay đổi để trở nên sắc nét, giúp khán giả hiểu rõ con người Trúc Nhân trong từng sản phẩm, theo lời anh nhận định.

Lúc mới vào nghề, tôi rất sân si, độc tài

Gần đây khi nhắc đến Trúc Nhân sẽ nói tới từ "tái xuất", vì dù sao cũng 9 tháng anh mới ra mắt một sản phẩm âm nhạc. Khi nói tới từ "tái xuất" này, anh nghĩ gì?

Tôi thích lắm luôn, vì tôi có cảm giác giống như lúc nào cũng là một Trúc Nhân hoàn toàn mới. Người ta không nói "Trúc Nhân ra bài mới", "Trúc Nhân ra MV mới" mà nói "Trúc Nhân comeback". Tôi muốn nói khoảng thời gian tôi im lặng là có kết quả và có mục đích. Và sự trở lại này là một chuõi sản phẩm chứ không phải chỉ 1-2 sản phẩm như những năm trước.

Vpop liên tục đón nhận các ca sĩ trẻ, các sản phẩm âm nhạc chất lượng và hợp thị hiếu khán giả, điều đó đã buộc nhiều nghệ sĩ phải sáng tạo thường xuyên để không bật khỏi guồng quay chung. Còn anh lại chọn cách khá bình lặng, anh có nghĩ điều đó lại là 1 cái lỗi với khán giả của mình?

Tôi sẽ có lỗi với khán giả nếu đánh mất bản thân mình, vì khán giả yêu thương tôi vì tôi là tôi, ra những sản phẩm mà chỉ cần nghe là mọi người biết của Trúc Nhân. Bạn biết vì sao tôi có điều đó không? Là vì tôi bình thản đó. Nếu tôi không đủ được sự bình thản mà chạy theo cái này chạy theo cái kia, khán giả thích cái gì cũng cố gắng làm thì tôi nghĩ đã đánh mất bản thân mình lâu rồi.

Có sự thiệt thòi cho con đường này và bắt buộc tôi phải đủ kiên nhẫn để chờ thời gian nó trôi qua, rồi tất cả những gì mình làm sẽ cô đọng lại được, đưa ra sản phẩm sắc nét nhất, cho mọi người hiểu rõ Trúc Nhân là ai.

Thời gian để anh có được sự kiên nhẫn đó là bao lâu?

Hồi mới vào nghề khoảng 2-3 năm, lúc đó tôi còn rất sân si, muốn làm mọi thứ một cách nhanh chóng, hay nói chính xác là độc tài, chỉ muốn đạt được mục đích của mình thôi. Còn bây giờ, sau nhiều vấp ngã và sau 7 năm làm nghề tôi thấy bản thân đã thay đổi rất nhiều, có cái nhìn trực quan hơn về xã hội hiện tại.

Tôi thấy việc ra sản phẩm nhanh nhiều khi cũng không phải là cách đúng để giúp tên tuổi được hâm nóng mà thay vào đó, tôi nghĩ nên lấy hết kinh nghiệm sống, những vấp ngã để chiêm nghiệm nó, cố gắng biến nó thành món quà tinh thần và khán giả nhìn vào có thể thấy những gì mình đã trải qua.

Khi anh nói hợp tác cùng đạo diễn Kawaii Tuấn Anh, khán giả đã mong chờ một MV drama sẽ ra lò. Mặc dù mong chờ này đã không được đáp ứng vì MV "Lớn rồi còn khóc nhè" hoàn toàn không drama như màu sắc của Kawaii, nhưng sự hợp tác này liệu có phải là sự chuyển hướng trong phong cách MV?

Tôi nghĩ ở MV "Lớn rồi còn khóc nhè" Kaiwaii cũng có sự đổi mới chứ không riêng tôi. Trong clip hậu trường tôi sẽ tung ra sắp tới đây cũng có một đoạn chia sẻ của Kawaii Tuấn Anh rằng: "Ba năm rồi Kawaii mới làm lại một MV nhạc vui, mà chỉ Trúc Nhân mới lôi được Kawaii ra khỏi đống drama".

Sở dĩ tôi không làm MV drama vì đó không phải con người của tôi. Mới đây tôi có đọc được một câu nói "Ca sĩ trào phúng nhất Việt Nam cuối cùng cũng chịu thay đổi hình tượng rồi", thì tôi thấy rằng khán giả đã có sự "đo ni đóng giày" cho hình tượng của tôi. Mọi người vẫn nói drama, Ballad, đau khổ dễ được đón nhận nhưng hình như mọi người quên các ca khúc sôi động khác vẫn rất hot. Trong khi âm nhạc của tôi xưa nay vẫn mang tính musical trong đó.

MV "Lớn rồi còn khóc nhè" - Trúc Nhân

Ca khúc này có thay đổi hình tượng của anh, sự thay đổi đó có đi cùng với sự thay đổi cả định hướng nghệ thuật trong thời gian tới, hay thay đổi gì đó phía trong con người anh? 

Đây là một mảng trong con người tôi, chỉ là tới bây giờ tôi mới chịu đưa nó ra mà thôi.

Công bằng mà nói, âm nhạc của anh gợi cảm giác rất đặc biệt, ví dụ như "Bốn chữ lắm", "Thật bất ngờ". Anh có nghĩ, màu sắc âm nhạc anh đang theo đuổi rất độc tôn và riêng biệt, tức là anh đi trên con đường không có đối thủ cạnh tranh?

Cũng có nhiều lần tôi nghĩ đối thủ cạnh tranh của mình trong showbiz là ai. Tôi còn đặt câu hỏi cho mình rằng: Có ai hát hơi kịch kịch như mình không? Có ai hát theo lối khùng điên, đa biến màu sắc như mình không? Và nhìn qua nhìn lại thì không có. Nhưng đây không phải là câu trả lời cho câu hỏi có ai là đối thủ cạnh tranh không. Vì không hẳn hát cùng dòng nhạc mới là đối thủ, tôi luôn nghĩ đối thủ lớn nhất là Trúc Nhân trong tương lai. Nghe có vẻ thảo mai và hơi sến nhưng  tôi luôn luôn chiến đấu với bản thân hàng ngày.

Hai lần họp báo "Bốn chữ lắm" và "Thật bất ngờ", khi về nhà bấm click chuột để ra mắt MV là tôi cũng ngồi thừ ra trước máy tính 2-3 tiếng, tay chân run lẩy bẩy và đặt câu hỏi mình sẽ làm gì tiếp theo đây. Tức là tôi luôn áp lực cho chính bản thân.

"Thật bất ngờ" từng được xem như ca khúc tuyên ngôn cho showbiz, cho xã hội 4.0 ngày nay. Anh có mong muốn mình sẽ có thêm 1 ca khúc mang màu sắc xã hội như thế, giữa một xã hội đang rất nhiều vấn đề như hiện nay, ngay cả khi ca khúc đó sẽ gặp khó khăn trong việc biểu diễn ở các sân khấu?

Tôi có làm những điều mà có thể vượt qua giới hạn mà mình không ngờ đến. Ví dụ khi ra mắt bản audio ca khúc "Thật bất  ngờ", trên một trang nghe nhạc trực tuyến tôi nhận 5 triệu lượt nghe trong vòng 1 tháng. Khi đó tôi cảm thấy buồn vì ở các bảng xếp hạng âm nhạc phải 30-40 triệu lượt xem mới thành hit. Khi ra mắt ca khúc đó còn bị cấm diễn ở sân khấu này, chương trình truyền hình kia. Nhưng khi ra MV tôi đã xoá sạch những điều đó, mọi chương trình truyền hình đều gửi lời mời để tôi nói về ca khúc này, hát ca khúc này.

Nên tôi thấy âm nhạc không có giới hạn, quan trọng là cách mình đưa ra cho khán giả và nói với mọi người rằng đây là âm nhạc của tôi, khi mọi người muốn hiểu đúng âm nhạc của tôi thì tôi sẽ cố gắng cho mọi người hiểu. Nghĩa là sự thay đổi suy nghĩ mọi người về ca khúc còn phụ thuộc vào phần hình ảnh. Còn trong tương lai tôi có ra mắt thêm ca khúc nào về vấn đề xã hội nữa hay không thì tôi trả lời là có, nhưng chỉ là một vấn đề nhỏ, một mảng trong xã hội thôi.

Có một điều  mà người ta vẫn luôn chú ý khi nghệ sĩ ra sản phẩm thời gian gần đây là lượng view, lượt share và Top Trending Youtube. Anh có bị áp lực với những con số này cho sản phẩm của mình không?

Tôi có áp lực chứ, thật ra khi làm nghệ thuật có rất nhiều áp lực chứ không riêng chuyện view, Top Trending. Nếu tôi có rất nhiều lời mời quảng cáo, đi sự kiện mà không có sản phẩm lọt Top Trending cũng đâu ảnh hưởng gì, mà mình còn nhận về những điều rất thực tế bên ngoài. Còn nếu Top 1 Trending mà không ai mời đi diễn, không ai mời quảng cáo thì lại thiệt thòi. Nên cứ làm hết tâm hết mình, đưa cho khán giả những sản phẩm tốt nhất là được.

Trúc Nhân: "Bỏ 40 triệu làm MV, còn 700 ngàn sống trong vòng 1 tháng"

Có lúc vét hết tiền làm nhạc còn trong túi 700 ngàn để sống trong 1 tháng

Anh là một nghệ sĩ có khả năng sáng tạo tốt, nhưng thực tế sự sáng tạo nào cũng phải  đi  kèm với điều kiện kinh tế. Đặt vấn đề này trong trường  hợp của anh thì sao, anh có cân bằng được hai yếu tố này?

Từ MV "Có ai thương mình đâu" đến "Lớn rồi còn khóc nhè" này tôi không hề xin tài trợ, mà MV nào cũng đầu tư khủng, từ bối cảnh đến diễn viên. Có người còn hỏi tôi có ai chống lưng không. Nói thật tôi chưa bao giờ nghĩ mình có đại gia hay gì để bớt khổ. Nhưng rất may mắn cho tôi rằng trong khoảng thời gian vừa qua chuyện kinh tế cũng bớt khó khăn rồi, cũng bớt vấn đề để tôi đau đớn suy nghĩ rằng tiền đâu làm sản phẩm, tiền đâu làm MV. Nhiều người nói yêu nghề, muốn sống chết cống hiến với nghề nhưng tôi ít khi nói những câu như vậy mà chỉ thể hiện bằng hành động.

Tức là đã có thời gian anh vật vã về vấn đề kinh tế?

Đúng rồi, ai mới vào nghề cũng khó khăn cả. Bây giờ muốn mua một bài hát cũng rơi vào tầm vài chục triệu, với nhạc sĩ hot hơn như hit-maker cũng vài trăm triệu. Sở hữu một tác phẩm trong tay ngoài tiền hoà âm phối khí còn tiền hình ảnh, truyền thông… Nếu làm MV thì 200-300 triệu là hết sức bình thường.

Vậy MV lần này của anh là mấy trăm triệu?

MV lần này nếu tổng hết tất cả số tiền là 698 triệu.

Nhưng việc đầu tư gần 700 triệu làm MV như vậy có phải là bài toán khiến anh cần cân nhắc không, khi anh vẫn luôn bị nói rằng là một trong những ca sĩ ít show của Vpop?

Thật ra tôi cũng cân nhắc rất nhiều về chuyện nếu chi tiền làm nhạc ở Việt Nam có đang tự làm khó mình và làm bản thân thiệt thòi không. Vì như mọi người biết tiền nhạc chuông, nhạc chờ, nhạc số ở Việt Nam, thậm chí tiền trên Youtube không thể nào bù đắp được cho mình hết. Nên nếu mọi người để ý có thể thấy thời gian qua tôi quảng cáo rất nhiều, đó là cách tôi kiếm thêm thu nhập.

Ngoài ra tôi không hay cập nhật lịch trình cá nhân lên Facebook nên lịch đi diễn nhiều người không nắm được, tôi hoàn toàn có thể thông cảm cho họ điều này. Có một lần tôi gặp tất cả các anh chị nghệ sĩ thuộc bậc tiền bối mà thời kỳ đỉnh cao, vàng son của họ đã qua đi, tôi cũng tự hỏi thu nhập mọi người chủ yếu ở đâu. Đến khi hỏi ra mới biết họ đi show rất nhiều, từ trong nước đến lưu diễn, còn dữ dội hơn mình.

Tôi thấy tất cả những gì mình làm trong quá khứ, tạo dựng tên tuổi thì trồng cây sẽ có ngày hái quả thôi. Thời gian qua tôi im lặng nhưng tôi  vẫn đi diễn bình thường, vẫn nhận show, nhận quảng cáo.

Nhưng việc anh không chia sẻ quá nhiều về show diễn, về công việc như những nghệ sĩ khác nên cũng có nhiều người đặt câu hỏi "Trúc Nhân lấy gì mà sống". Anh có từng nghe như vậy?

Tôi đã từng nghe và thấy mắc cười. Vì mọi người không sống dùm cuộc sống của mình nên không biết mình đang làm gì, đang muốn gì. Ví dụ một vấn đề rằng tôi đi nước ngoài chơi thấy chiếc túi 7000 USD rất đẹp, dĩ nhiên là mua được nhưng không mua vì tiếc, còn để tiền đó làm MV thì không bao giờ tiếc.

Thời điểm này anh thoải mái về vấn đề tài chính để vô tư bỏ 700 triệu làm một MV, nhưng ở thời kỳ khó khăn, đó là con số quá lớn để quyết định thực hiện sản phẩm. Vậy một người lém lỉnh, luôn sáng tạo như anh có khi nào  thấy tiếc rằng ở thời kỳ "máu lửa" nhất lại không có đủ điều kiện về kinh tế để làm những gì mình muốn?

Tôi nghĩ từ "máu lửa" là rất đúng cho tôi và tôi mừng vì từ xưa đến giờ cái lửa trong người tôi vẫn còn y nguyên, thậm chí bây giờ còn lửa hơn xưa. Tại vì bây giờ tôi tự tin hơn, có nhiều động lực hơn. Kiểu là tất cả những gì đã làm thì bây giờ phải hơn, phải chiến thắng bản thân. Bây giờ đã có tên tuổi, điều kiện kinh tế tự tin hơn ngày xưa.

Tôi nhớ hồi xưa trong tài khoản của tôi có 40 triệu 700 ngàn, làm MV "Tìm" với Văn Mai Hương - MV đầu tiên trong sự nghiệp và vừa làm xong, chuyển khoản hết 40 triệu, còn 700 ngàn sống trong vòng 1 tháng. Đến bây giờ tôi vẫn không hiểu tại sao ngày đó sống được và vượt qua  thời gian đó.

Tôi nghĩ khó khăn đó, bước đi đầu tiên đó đã tôi luyện cho tôi ngày hôm nay. Khi làm MV "Tìm" tôi vẫn luôn dặn bản thân mình rằng sau này chắc chắn có tiền sẽ làm tốt hơn, chỉ ước rằng sau này có tiền nhiều hơn để xoay sở cuộc sống và sự nghiệp. Cho nên không có lý do gì tôi không làm điều đó khi đã thuận lợi.

Nhưng thực ra có nhiều tiền đã chưa chắc biết cách xài tiền, chưa chắc khoảng thời gian đó có nhiều tiền tôi đã biết mình làm gì. Nên cái gì xảy ra cũng lý do của nó.

Clip: Trúc Nhân rưng rưng nước mắt khi nói về Thu Minh

"Tình cảm của tôi và chị Thu Minh đã đủ chật chội để nhét thêm ai đó vào"

Có bao giờ anh so sánh bản thân mình với các đồng nghiệp từng cùng bước ra từ một cuộc thi âm nhạc như Hương Tràm, Bảo Anh? Khi mà họ cũng tạo dựng được thành công nhưng không chững lại thời gian dài sau những bản hit như anh. Nhất là với Hương Tràm, ít ra cô ấy đã hợp tác cùng đạo diễn Kawaii Tuấn Anh và mang về những sản phẩm thành công sớm hơn anh?

Nếu như các bạn hát cùng dòng nhạc như mình hay làm những thứ na ná như mình mà các bạn hơn mình thì mình còn chất vấn bản thân. Còn vấn đề ở đây là các bạn theo dòng khác, có thị phần khác nên mọi sự so sánh đều là khập khiễng. 

Tôi nghĩ sau tất cả những sản phẩm drama của Kawaii Tuấn Anh cũng để chứng minh một điều rằng bạn ấy đã làm mảng này rất tốt và rất chuyên nghiệp, đó là lý do tôi muốn hợp tác cùng Kawaii. Chứ không phải vì thấy bạn ấy làm cái đó hay quá rồi ăn theo, tôi không như vậy.

Anh nói những người nổi tiếng dễ bị đánh mất bản thân thì anh đã làm thế nào để giữ được bản chất của mình luôn như ngày đầu?

Tôi cảm thấy nếu con đường bạn đi là tà đạo thì sẽ nhận về kết quả tương tự. Còn nếu đi con đường trầm lặng, bình thường thì phải chấp nhận một điều đó là mình không được lựa chọn gây sốc, chơi nổi, và tôi chấp nhận tất cả điều đó. Mọi người đón nhận sẽ đón nhận. Còn nếu  không thì dù có chơi nổi, làm khùng làm điên thì cũng không thể.

Luôn bên cạnh Thu Minh gần sát như người thân. Anh nghĩ thế nào về ồn ào giữa thầy mình và trò cũ Hương Tràm mà khán giả vẫn thường nhắc tới?

Trong tình cảm thầy trò của tôi và chị Thu Minh luôn tràn ngập tình cảm, dùng đúng từ là nồng cháy. Mỗi khi nói từ này tôi thấy rất ngại miệng. Tôi nghĩ tình cảm của tôi và chị Thu Minh đã đủ chật chội để nhét thêm ai đó vào, hay có gì tác động vào. Chị em đã quá hiểu nhau rồi nên có gì xảy ra đi chăng nữa cũng thông cảm cùng nhau. Tôi thậm chí sẵn sàng làm trợ lý cho chị Thu Minh, xách váy cho chị hay qua nhà chăm con cho chị cũng không thành vấn đề. Tại vì tất cả những cái tôi có được ở chị Minh là ân tình, là cái ơn lớn mà tôi không bao giờ quên. Gặp được chị Minh là điều kỳ diệu nhất trong cuộc đời của Trúc Nhân.

Vậy để nhìn lại 7 năm qua, từ những bước chuyển mình trong âm nhạc đến khó khăn, va vấp trong cuộc sống, anh thấy bản thân đã thay đổi được những gì?

Nhìn lại 7 năm qua tôi có 3 lời cảm ơn đã cho tôi vững vàng như bây giờ. Đầu tiên là gia đình và ba mẹ. Thứ hai và năm nào cũng nói, lần nào cũng nói là chị Thu Minh, The Voice đã qua 7 năm rồi nhưng bây giờ tôi vãn cần lời dạy bảo của chị từ âm nhạc đến cuộc sống. Thứ ba là khán giả. Đó là ba thành phần mà khi làm gì tôi cũng nghĩ đến nhiều nhất.

Tôi nghĩ sau 7 năm điều tôi tự hào là cuối cùng đã có lịch sử âm nhạc riêng cho bản thân. Tôi cũng không còn trẻ con, hời hợt mà luôn gắn thêm hai chữ trách nhiệm. Đam mê cái gì, làm cái gì cũng phải có trách nhiệm với những gì mình suy nghĩ và mình làm. Đó cũng là lý do vì sao trong tất cả các sản phẩm và con đường đang đi, tôi luôn dặn  bản thân không được làm điều gì sai trái, không được đi vào con đường tà đạo.

Còn tương lai, tôi nghĩ vẫn sẽ là Trúc Nhân như bây giờ, nhưng mỗi ngày, mỗi tháng, mỗi năm sẽ có sự mới mẻ hơn, tạo thành những phiên bản tốt nhất, đăng cấp hơn, có thể gần gũi với khán giả hơn, chứ không phải Trúc Nhân thầm lặng trong những năm vừa qua.

Thông tin

Tổng hợp tin tự động tinmoi-247.com (r) © 2020