Tôi trải qua một tình yêu rất đẹp, sau đó mới đi đến hôn nhân. Từ lúc yêu cho tới lúc cưới, tôi luôn nhận được sự chào đón nồng nhiệt từ những thành viên bên nhà chồng.
Ai cũng dành cho tôi những lời khen ngợi, làm tôi ngây ngất, tự tin cho một hôn nhân hạnh phúc về sau.
Trước khi kết hôn, tôi là người sớm tự lập, kiếm tiền dễ dàng với mức thu nhập cao. Lúc về nhà chồng tôi cũng được bố mẹ đẻ cho nhiều tiền, vàng và cả một mảnh đất để làm của hồi môn.
Tâm thế về nhà chồng, đúng là không nhiều người được như tôi. Tôi có tổng cộng 5 tỷ đồng trong tay, mơ về một cuộc sống đầy đủ sau này.
Sau hôn lễ, mẹ chồng tôi than vãn hôn nhân tốn kém, vay mượn vài nơi. Tôi không ngần ngại mà chi hết cho mẹ chồng, bà vui lắm, đi đâu cũng khoe có con dâu trẻ đẹp, có hiếu.
Từ lúc có bầu tôi nghỉ hẳn công việc làm ăn để đảm bảo cho con chào đời khỏe mạnh. Ở nhà, nhưng tôi vẫn cáng đáng việc gia đình, hàng tháng đưa tiền để mẹ chồng thoải mái chi tiêu.
Lúc con được 1 tuổi, thấy nhà chồng chật chội, nóng bức, thương con và với sự góp ý của mẹ chồng: "Đằng nào nhà cửa sau này cũng là của vợ chồng con", tôi đã bỏ ra khoản tiền lớn để xây lại nhà.
Có nhà mới khang trang, nhiều thiết bị hiện đại, đúng là cuộc sống thoải mái hơn hẳn. Nhà do tôi bỏ tiền ra xây nên lại được mẹ chồng và chồng rất ghi nhận.
Nhận ra sai lầm chỉ sau 3 năm về sống nơi nhà chồng. Ảnh minh họa
Được vài năm, em trai chồng lấy vợ, mẹ chồng lại tổ chức họp gia đình và nói rằng bà sẽ sang tên nhà cho vợ chồng tôi. Đổi lại, vợ chồng tôi phải bỏ tiền để cho em trai mua nhà nơi khác.
Nghe mẹ chồng nói vậy cũng hợp lý, tôi dốc toàn bộ tiền để đưa cho em chồng mua nhà ở riêng.
Những tưởng được nhà chồng yêu thương vì tôi đã chi toàn bộ số tiền mà mình có được, hết lòng vì nhà chồng.
Nào ngờ, sau khi biết tôi không còn đồng nào, mẹ chồng tỏ ra khinh miệt, bà coi tôi như kẻ ăn bám trong nhà. Chồng tôi cũng vậy, anh ấy không màng quan tâm đến vợ con.
Tôi xin mẹ chồng cho đi làm kiếm tiền, bà đồng ý nhưng với điều kiện là phải đảm bảo việc nhà như nấu cơm, rửa bát, lau dọn nhà, giặt quần áo… Mẹ chồng không giúp bất cứ việc gì, kể cả trông hộ cháu một lát cũng từ chối. Tôi vừa đi làm, vừa căng mình chăm con, làm việc nhà khiến bản thân mệt mỏi, căng thẳng.
Chồng tôi cứ mải mê chơi bời, ăn nhậu, không để ý cảm xúc của vợ. Mỗi lần tôi góp ý, chồng lại lớn tiếng thách thức: "Đây là nhà tôi, tôi muốn làm gì thì làm. Đi đâu hay ở nhà là việc của tôi. Cô chăm con cho thật tốt, cấm được để ý tôi". Còn mẹ chồng coi tôi như kẻ ăn bám, hở ra là đòi đuổi ra khỏi nhà.
Khi nhắc đến chuyện sang tên nhà, mẹ chồng phủ nhận tất cả, bà nói là sẽ sang tên nhà chứ không nói là làm luôn. Mẹ chồng còn quả quyết: "Nếu tôi có để lại nhà cửa thì cũng cho riêng con trai hoặc mấy cháu nội của tôi. Không có chuyện con dâu được đứng tên sổ đỏ".
Thất vọng với cách hành xử của mẹ chồng, khổ sở vì chồng thiếu quan tâm. Hai vợ chồng thường xảy ra cãi vã, chồng liên tục thách thức ly hôn.
Nghĩ lại kể từ lúc kết hôn cho đến tận bây giờ, tôi thấy mình quá dại và tin người để rồi hết sạch số tiền 5 tỷ. Quá mệt mỏi và bất lực, tôi có nên chủ động ly hôn dù biết rằng mình sẽ phải ra đi tay trắng?
Theo Sức khỏe đời sống