Chuyên mục  


Sáng 13/11/1989, Amy Weidner, 16 tuổi, bị đau họng nên xin mẹ nghỉ học ở nhà, đồng thời trông con gái 2 tuổi Emily. Amy có con với Tony Abercrombie, 17 tuổi, bạn thân của anh trai John Paul, qua cuộc tình bí mật, sau đó đôi bên cắt đứt quan hệ.

Khoảng 9h30, mẹ Amy, bà Gloria, gọi về nhà hỏi thăm, nhưng không ai trả lời điện thoại. Lần thứ hai gọi điện mà Amy vẫn không nghe máy, bà gọi cho hàng xóm nhờ kiểm tra, sau đó được biết không có ai mở cửa.

Bà Gloria vội nghỉ làm trở về nhà ở Indianapolis và chứng kiến cảnh tượng ám ảnh trong phòng ngủ của Amy. Con gái bà khỏa thân nằm trên giường, trên người và tấm ga trải giường dính đầy máu. Bé Emily lập tức được bà bế ra khỏi nhà.

Kết quả khám nghiệm tử thi sơ bộ cho thấy Amy có nhiều vết thương, đặc biệt là phần trên đầu. Cô còn bị xâm hại tình dục và bóp cổ đến chết. Bác sĩ pháp y thu thập được tinh dịch của hung thủ tại hiện trường, nhưng không thể trích xuất ADN vì công nghệ khi đó chưa phát triển.

Bác sĩ pháp y suy đoán, hung thủ dùng dao nhọn tấn công Amy trước, sau đó dùng vật nặng đập vào đầu khiến cô mất khả năng phản kháng, rồi xâm hại...

Tại hiện trường, cảnh sát phát hiện cửa ra vào và cửa sổ nhà vẫn nguyên vẹn, không có dấu hiệu phá hoại. Họ tìm thấy một dấu bàn tay dính máu trên tường phòng Amy, sau khi đối chiếu, dấu tay đó không thuộc về nạn nhân, cảnh sát tin rằng đó là do hung thủ để lại. Ngoài ra, dàn loa và hộp tiền tiết kiệm chứa ít nhất 1.000 USD trong phòng Amy đều biến mất.

Những vết máu trên tường phòng ngủ của nạn nhân. Ảnh: Indianapolis Metropolitan PD

Dựa vào các manh mối, cảnh sát nhận định đây là vụ án do người quen thực hiện, hung thủ có thể từng đến nhà Amy nhiều lần và quen thuộc với cách bố trí bên trong. Họ suy đoán hắn lẻn vào qua cửa sau mở, định trộm tiền vì biết nhà này buổi sáng không có ai, không ngờ hôm đó Amy bị ốm nghỉ học nên hắn tấn công, cưỡng hiếp và sát hại cô, rồi bỏ trốn khỏi hiện trường với tiền và dàn loa.

Cảnh sát thẩm vấn bạn bè về các mối quan hệ của Amy. Anh trai John Paul, 17 tuổi, cũng bị thẩm vấn. Cảnh sát còn đến nghĩa trang và nhà tang lễ để quan sát mọi người.

Một trong những cái tên được nhắc đến trong các cuộc thẩm vấn là Tony, người bạn trai khiến Amy mang thai. Nhưng Tony có bằng chứng ngoại phạm. Vì vậy, cảnh sát chuyển sự chú ý sang Troy Jackson, hàng xóm sống ở phía sau nhà Weidner và biết về dàn loa bị đánh cắp. Họ chụp ảnh bàn tay của Troy, nhưng không thấy vết bầm tím do vật lộn. Mẫu tóc của Troy cũng không khớp với bất kỳ mẫu tóc nào được tìm thấy trong phòng Amy. Sau khi vượt qua bài kiểm tra nói dối, Troy được xóa bỏ nghi ngờ.

Cảnh sát lấy mẫu tóc và dấu vân tay của một số hàng xóm và bạn bè của anh trai Amy, không có gì trùng khớp với bằng chứng từ hiện trường vụ án.

Nhiều tuần, rồi nhiều tháng trôi qua vẫn không có vụ bắt giữ nào, cuộc điều tra bế tắc.

Năm 2002, hơn 12 năm sau án mạng, văn phòng cảnh sát Indianapolis nhận được cuộc gọi từ một người đàn ông nói đã mơ về vụ giết người xảy ra vào năm 1989 và tin rằng biết nghi phạm là ai.

Anh ta dường như biết tất cả về vụ án, đưa ra rất nhiều thông tin trùng khớp với hồ sơ, nhưng cũng có thể do thu thập được từ các bản tin. Nhà chức trách xác định người gọi không phải là nguồn đáng tin cậy, nhưng việc này giúp thu hút sự quan tâm của cảnh sát với vụ án. Họ nói chuyện lại với một số người từng được điều tra trước đó, nhưng vẫn không có tiến triển.

Amy Weidner. Ảnh: Gloria Weidner

Năm 2011, gia đình và bạn bè tạo trang Facebook "Tưởng nhớ Amy Weidner". Cảnh sát Bill Carter được giao nhiệm vụ in trang Facebook đó ra. Vốn không hay biết và không liên quan đến vụ án, anh bắt đầu tự nghiên cứu tài liệu hồ sơ, ghi chú về vụ án.

Trong thời gian rảnh, Bill xem xét mọi thứ đã được thu thập trong hơn hai thập kỷ: bằng chứng tại hiện trường, hồ sơ học sinh đến trường từ ngày Amy bị sát hại, danh sách người dự đám tang... Trong đó có bản in gốc của dấu tay được thu thập từ hiện trường và một phần ADN của nghi phạm, nhưng không đủ để đưa vào cơ sở dữ liệu quốc gia.

Bill nhập tất cả tài liệu đánh máy vào cơ sở dữ liệu và nhanh chóng nhận ra các điều tra viên khác đã bỏ qua một số manh mối. Có rất nhiều bạn của anh trai Amy họ chưa bao giờ nói chuyện và chưa bao giờ lấy mẫu ADN.

Bill bắt đầu liên lạc với gia đình và bạn bè của Amy, hỏi tên những người có thể nhớ bất cứ điều gì và bắt đầu thu thập ADN từ những cá nhân mà cảnh sát đã loại trừ.

May mắn là vào năm 1989, khi rà soát khu vực xung quanh, cảnh sát đã ghi chép về tất cả những người sống quanh nhà Weidner. Từ bản ghi chép này, Bill đến những ngôi nhà đó để xem liệu họ có còn ở đó hay không, nhưng hầu hết không còn.

Bill chuyển sang tìm kiếm những người hàng xóm cũ, như Joy Haney, bạn của Amy từng sống ngay bên kia đường. Joy được yêu cầu nhớ lại ngày hôm đó, xem có ai đọng lại trong tâm trí cô, hoặc nói cho Bill biết tên những người chơi cùng họ. Hầu hết những người Joy đề cập là những cái tên Bill đã quen thuộc và được xóa bỏ nghi ngờ. Nhưng có một cái tên mới xuất hiện là Rodney Denk.

Rodney là bạn tốt của John Paul, rất quen thuộc với gia đình Weidner. Khi Bill hỏi về Rodney, gia đình Weidner nói không có gì đáng nghi ngờ.

Tuy nhiên, Bill vẫn đến nhà Rodney ở Indianapolis. Anh ta đang sống với mẹ sau khi ly hôn và làm việc tại một cửa hàng ôtô.

Sau hai lần hẹn gặp không được, Bill nghi ngờ và tìm kiếm tên Rodney trong hồ sơ sở cảnh sát, phát hiện anh ta từng bị bắt vì tội hành hung năm 1991 và tội trộm cắp năm 1997.

Bill mang các dấu tay từ vụ bắt giữ cuối cùng của Rodney đến đơn vị pháp y để so sánh với dấu tay trên tường phòng ngủ của Amy, nhận được kết quả trùng khớp. Sau hơn 20 năm, cuối cùng đã có nghi phạm thực sự cho vụ sát hại Amy.

Tuy nhiên Rodney biến mất. Qua điều tra, anh ta sử dụng thẻ tín dụng để thuê một chiếc ôtô. Nhờ thiết bị truy dấu được trang bị trên xe, cảnh sát tìm thấy chiếc ôtô ở Indianapolis, Rodney đang đi thăm một người bạn.

Cảnh sát tiếp cận khi Rodney chuẩn bị bước vào xe. Anh ta rút ra một con dao, hét lên "Tôi không làm điều đó" rồi dùng dao cắt cổ tay, sau đó nhanh chóng bị khống chế.

Trong khi nghi phạm được đưa đến bệnh viện điều trị, gia đình Weidner sốc, không thể tin được người bạn cũ lại phản bội họ. Họ nhớ lại chuyện Rodney, khi đó 18 tuổi, đến dự tang lễ, ghi sổ tang, ngồi cạnh gia đình và bày tỏ thương tiếc Amy. Năm đó, tên của Rodney cũng từng được cung cấp cho một thám tử để thẩm vấn nhưng bị bỏ qua.

Rodney Denk nằm viện điều trị sau khi tự cắt cổ tay. Ảnh: Indianapolis Metropolitan PD

Trong bệnh viện, Rodney thú nhận động cơ gây án ban đầu là trộm cắp. "Tôi không biết cô ấy ở nhà. Tôi đang ở trong phòng John Paul, lấy radio... Cô ấy đi qua và tôi đánh vào đầu cô ấy", Rodney kể.

Mẫu ADN Rodney cung cấp trùng khớp với ADN từ tinh dịch được thu thập vào năm 1989 từ ga trải giường và chăn của Amy.

Rodney nói với các thám tử: "Tôi luôn cố gắng trở thành một người tốt, nhưng có lẽ ở đâu đó sâu thẳm bên trong, tôi không phải là người tốt".

Trong hơn 48 giờ thẩm vấn, anh ta thừa nhận cưỡng hiếp và đánh Amy bằng một món đồ nhưng liên tục thay đổi lời khai khi được hỏi có hành động một mình hay không.

Trước phiên tòa xét xử, Rodney nói với công tố viên rằng anh ta hành động một mình, không có ai khác liên quan đến vụ giết Amy. Nhà chức trách cho rằng lời khai này đáng tin sau khi nghe lén một số cuộc gọi cho mẹ của Rodney từ nhà tù.

Tháng 6/2012, chỉ 10 ngày trước khi phiên tòa dự kiến bắt đầu, Rodney nhận tội giết và cưỡng hiếp Amy, bị kết án 65 năm tù.

Tháng 1/2014, Bill Carter nhận được khen thưởng của Sở Cảnh sát Indianapolis nhờ lập công lớn giúp phá vụ án bế tắc hơn 20 năm.

Tuệ Anh (Theo CBS News)

Thông tin

Tổng hợp tin tự động tinmoi-247.com (r) © 2020