Mới đây, diễn viên Tiết Cương đã livestream chia sẻ về một vai diễn đáng nhớ của mình nhân kỷ niệm 10 năm lên sóng.
Đóng bê đê khá nhạy cảm, nếu diễn không khéo sẽ thành bôi bác
Hôm nay là kỷ niệm 10 năm ngày tôi đóng phim Vật chứng mong manh, vào vai bê đê Thảo Phương, được khán giả rất yêu thích.
Tôi có lục lại được mấy bộ tóc giả trong phim nên bồi hồi nhớ lại 10 năm trước, với những kỷ niệm khi còn đi đóng phim. Đây là bộ phim gây ấn tượng của tôi, nhiều khán giả vẫn còn nhớ đến bây giờ.
Tôi nhớ hôm đó đang ngủ trưa thì anh Quốc Hân gọi điện mời tôi đóng phim. Tôi hỏi thông tin thì anh ấy nói tôi phải vào vai bê đê.
Tôi nghe xong giật nảy mình, chột dạ và vội từ chối: "Trước giờ tôi đóng hài nhiều nhưng đóng bê đê thì thôi, có lẽ tôi không tham gia đâu. Hình ảnh tôi là lãng tử, đàn ông, không thể hóa thân vào bê đê được.
Với lại, đóng bê đê khá nhạy cảm, nếu diễn không khéo sẽ thành bôi bác, rèm pha cộng đồng LGBT, khiến tôi rất ngại".
Tính đến thời điểm 2011 đó, tôi ra trường đã 10 năm nhưng chưa bao giờ đóng vai bê đê. Thứ nhất, tâm lý tôi không thích. Thứ hai, tôi sợ đụng chạm.
Quốc Hân nghe vậy mới bảo tôi khoan trả lời vội, cứ để anh ấy gửi kịch bản qua rồi đọc, đến khi đó mà không thích thì trả lời cũng chưa muộn.
Tôi bầm dập hết người, khó chịu, cực khổ vô cùng
Tôi đồng ý, để Quốc Hân gửi kịch bản qua để đọc thử. Quốc Hân lập tức gửi kịch bản qua mail cho tôi. Mọi người tưởng tượng được không, tôi phải ngồi đọc 30 tập phim qua mail, rất khó chịu, nhức hết cả mắt.
Nhưng tôi vẫn đọc một mạch, không ngừng một giây phút nào, không thèm đi uống nước hay làm bất cứ điều gì. Tôi đọc liên tục hết 30 tập luôn vì kịch bản quá hay, hấp dẫn vô cùng.
Đọc xong, tôi bất ngờ vì vai diễn này hay quá, lập tức gọi điện cho Quốc Hân hỏi thông tin cụ thể rồi đồng ý, muốn lên gặp đạo diễn nói chuyện. Đạo diễn phim là anh Võ Ngọc, người từng học chung trường Sân khấu với tôi và có biết mặt nhau từ trước.
Đến gặp Võ Ngọc, tôi mới biết là đã có rất nhiều người casting vai này trước tôi, kể cả diễn viên ngoài Bắc nhưng đạo diễn chưa đồng ý.
Riêng tôi lại không cần casting. Điều này khiến tôi cũng giật mình. Đạo diễn chỉ xem mặt tôi có già so với nhân vật hay không thôi.
Đạo diễn hỏi tôi có đánh võ được không, tôi thú thật là từ nhỏ tới lớn không biết võ. Nghe vai diễn đòi hỏi phải biết võ nên tôi khá lo lắng, nhưng tôi quyết sẽ tập võ để diễn bằng được.
Từ đó, tôi mới lên phòng đóng thế để tập và bầm dập hết người luôn, lóng ngóng, khó chịu và khổ cực vô cùng. Ban đầu tôi rất nản nhưng ngày càng nghiền, tập cả trong quá trình quay. Quay hết phim rồi, tôi vẫn tập thêm hai năm nữa.
Vào phim, tôi hóa thân làm bê đê rất thật, trang điểm, tóc tai, phụ kiện, quần áo đầy đủ. Tôi phải tự bỏ tiền mua quần áo, qua tận quận 8 thử đồ, mọi người nhìn xong cười quá trời.
Ngày đầu tiên tôi lên phim trường, không ai quay nổi vì nhìn tôi gớm quá, ai cũng phải cười ngặt nghẽo. Tôi diễn viên nam mà người ta phải giãy nảy lên vì ghê quá.
Nhưng tôi lại đóng rất đạt và vai diễn của tôi được nhiều người yêu thích.