Tôi yêu anh, yêu đến quên cả bản thân mình. Nhưng càng ngày, tôi càng nhận ra rằng anh đến bên tôi không phải vì tình yêu, mà vì những điều kiện mà tôi có thể mang lại cho anh.
Anh là một người đàn ông thông minh, điềm tĩnh và biết cách nói chuyện. Ngay từ lần đầu gặp, tôi đã bị cuốn hút bởi sự tự tin và phong thái chững chạc của anh. Anh biết cách làm tôi cười, biết cách quan tâm, và quan trọng nhất, anh luôn khiến tôi cảm thấy mình là người đặc biệt.
Anh luôn tỏ ra chu đáo, thậm chí còn gợi ý cùng tôi lên kế hoạch cho tương lai. Nhưng dần dần, những hành động của anh bắt đầu khiến tôi băn khoăn.
Ảnh minh hoạ: PX
Anh sinh ra và lớn lên trong gia đình có 4 anh chị em. Anh từng tâm sự rằng nhà anh trước đây nghèo lắm, bố mẹ phải vất vả nuôi các con học hành. Anh học hết đại học rồi ở lại thành phố tìm việc. Lúc quen nhau anh đang làm nhân viên bán hàng tại một siêu thị điện máy.
Khi yêu nhau, anh thường xuyên nhắc đến công việc của tôi, khen tôi giỏi giang, rồi không ít lần nói đùa rằng sau này lấy em, chắc anh khỏi phải lo lắng gì nhiều, nhỉ?
Ban đầu, tôi chỉ nghĩ anh đùa cho vui. Nhưng càng về sau, tôi càng nhận thấy có điều gì đó bất thường.
Tôi sinh ra và lớn lên ở thành phố. Bố mẹ làm kinh doanh nên gia đình cũng có của ăn của để. Bản thân tôi sau 7 năm đi làm thì hiện có mức lương gần 30 triệu mỗi tháng, được cơ cấu lên trưởng phòng.
Có lần, anh nhờ tôi trả một khoản nợ cũ, khoảng 20 triệu đồng. Vì yêu, tôi không ngần ngại giúp anh. Sau đó, anh muốn tôi góp vốn cho anh mở một quán cà phê. Anh bảo rằng đó là ước mơ từ lâu, nhưng không có điều kiện để thực hiện. Tôi lại đồng ý.
Nhưng mọi chuyện bắt đầu vượt khỏi tầm kiểm soát khi anh thường xuyên để tôi tự lo liệu mọi thứ. Anh nghỉ việc với lý do tập trung vào quán cà phê, nhưng thực tế anh giao phó gần hết cho nhân viên, còn mình thì đi chơi, gặp gỡ bạn bè. Khi tôi nhắc nhở, anh chỉ cười và nói rằng có người yêu giỏi như em anh rất tự hào.
Tôi yêu anh, nhưng sau 3 năm bên nhau, tôi tự hỏi liệu anh có yêu tôi không? Hay anh chỉ yêu sự thoải mái mà tôi mang lại? Tôi đã thử nói chuyện nghiêm túc với anh. Tôi hỏi anh rằng liệu anh có thực sự coi trọng tôi, hay chỉ coi tôi là chiếc "phao cứu sinh".
Anh im lặng một lúc lâu rồi nói: "Anh yêu em, nhưng đúng là điều kiện của em cũng khiến anh cảm thấy an tâm".
Câu trả lời đó như một nhát dao cứa vào tim tôi. Tôi hiểu rằng anh không nói dối, nhưng sự thật lại đau đớn đến mức tôi không biết phải làm sao.
Hôm rồi, tôi tình cờ đọc được đoạn chat trong điện thoại anh khiến tôi sững người. Một người bạn của anh nhắn rằng: "Mày đúng là may mắn, vớ được cô gái vừa đẹp vừa giàu. Sau này tha hồ mà hưởng". Anh trả lời bằng một biểu tượng cười, không hề phủ nhận.
Đêm đó, tôi không ngủ được. Tôi nhận ra rằng tình yêu của tôi, dù sâu đậm đến đâu, cũng không thể cứu vãn một mối quan hệ không có sự đồng điệu từ cả hai phía.
Bây giờ, tôi đang đứng giữa ngã rẽ. Tôi đã suy nghĩ quá nhiều hay anh đúng là "thợ đào mỏ" như vậy. Thực sự tôi còn rất nhiều tình cảm với anh.
Theo VietNamNet